Vụ người đàn ông 18 năm tìm CSGT từng cho mình 4 tờ tiền: Thiếu tá nói "chuyện nhỏ thôi"

Khi được hỏi lại chuyện giúp đỡ chàng sinh viên nghèo năm xưa, Thiếu tá Tiệp bày tỏ "cũng là chuyện nhỏ thôi mà".

Báo Gia đình & Xã hội ngày 20/04 đưa thông tin với tiêu đề: "Vụ người đàn ông 18 năm tìm CSGT từng cho mình 4 tờ tiền: Thiếu tá nói "chuyện nhỏ thôi"" cùng nội dung như sau: 

Anh Nguyễn Quốc Vũ (SN 1984, quê Khánh Hòa) mới đây đã chia sẻ với báo giới câu chuyện đầy xúc động của bản thân, sau 18 năm anh gặp lại được cán bộ CSGT từng cho mình 400 nghìn đồng lúc hoạn nạn nhất.

Theo lời kể của anh trên Vietnamnet, 18 năm trước, anh là chàng sinh viên nghèo rời quê nhà Khánh Hòa đến TP.HCM học tập. Vào cuối năm 2004, Vũ chạy chiếc xe cà tàng về quê ăn Tết mang theo món tiền 500 nghìn đồng, đó là số tiền vô cùng lớn với Vũ, dành dụm được sau ngày tháng làm thêm.

Không may, trên đường về khi qua địa bàn huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận, Vũ va chạm xe với 2 người khiến họ phải nhập viện cấp cứu. Chàng sinh viên rút toàn bộ số tiền dành dụm về quê đưa cho gia đình nạn nhân nhưng họ từ chối vì "quá ít", không đủ lo thuốc men.

Người nhà nạn nhân khi đó không đồng ý ký vào đơn bãi nại cho Vũ. "Đúng lúc ấy, anh Phạm Hải Tiệp, một chiến sĩ CSGT huyện Hàm Tân bất ngờ gửi cho tôi 4 tờ tiền mệnh giá 100.000 đồng rồi nói: "Anh cho mày nè. Đưa cho họ đi rồi về ăn Tết cùng gia đình"", Vũ kể với báo Vietnamnet.

Nhờ có sự giúp đỡ của anh CSGT, Vũ may mắn được phía người nhà nạn nhân ký đơn bãi nại, anh về quê với vết thương đầy mình do tai nạn và không một xu dính túi.

Theo tờ Công an TP.HCM/báo Công an nhân dân, Sau khi ra trường, Vũ có công việc ổn định và hiện đã là tổng giám đốc một công ty có trụ sở tại quận Tân Phú, TP.HCM. Song, trong 18 năm Vũ vẫn liên tục hỏi thăm tin tức về CSGT đã giúp mình năm xưa, để nói lời cảm ơn, đặc biệt mỗi lần về quê qua Bình Thuận. Thế nhưng mãi anh vẫn chưa có thông tin nào về ân nhân.

Bất ngờ, trong một lần ngồi uống nước với người bạn là CSGT làm việc ở TP.HCM, Vũ kể câu chuyện của mình và qua các thông tin Vũ tả, người bạn đó biết cán bộ CSGT giúp Vũ năm xưa. Đó chính Thiếu tá Phạm Hải Tiệp, hiện công tác tại Đội CSGT Công an huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận. Thời điểm giúp Vũ, anh Tiệp đang mang cấp bậc Trung sĩ.

Qua cuộc gọi vội vàng ngay lúc đó, Vũ mừng rỡ và xúc động khi gặp đúng ân nhân của mình. Còn Thiếu tá Tiệp không ngờ một việc làm nhỏ của mình lại khiến anh Vũ cảm kích lâu đến như vậy.

Chia sẻ với nguồn trên, Thiếu tá Tiệp kể, anh từng nhiều lần giúp đỡ những người bị tai nạn hay bị lừa gạt hết tiền về quê… "Mà thôi nhà báo ạ, anh đừng viết ra nha, cũng là chuyện nhỏ thôi mà", Thiếu tá Tiệp bày tỏ với tờ Công an TP.HCM/báo Công an nhân dân.

Trước đó, báo Vietnamnet ngày 19/04 cũng có bài đăng với thông tin: "Chàng trai nghèo giờ là giám đốc, gặp lại CSGT đã giúp đỡ 18 năm trước". Nội dung được báo đưa như sau:

18 năm trước, anh Nguyễn Quốc Vũ (SN 1984, quê Khánh Hòa) mới chỉ là cậu sinh viên nghèo rời quê đến TP.HCM học tập.

Những năm ấy, nhà Vũ thuộc diện hộ nghèo. Để có tiền trang trải, tại TP.HCM, Vũ phải vừa học vừa làm. Năm 2004, Vũ dành dụm được 500.000 đồng. Cuối năm, một mình anh chạy chiếc xe máy cũ nát về quê đón Tết đoàn viên.

Tuy nhiên, khi lưu thông đến Căn cứ 4 (huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận), Vũ không may va vào 2 người đi đường. Bị thương nặng, các nạn nhân được đưa vào bệnh viện Trảng Bom (tỉnh Đồng Nai) cấp cứu.

Gây tai nạn, chàng sinh viên nghèo hoảng hốt. Thế nhưng, Vũ vẫn kịp nghĩ đến việc vét sạch số tiền mình dành dụm được, gửi cho gia đình nạn nhân lo thuốc men, viện phí. Người thân nạn nhân từ chối vì số tiền ấy không đủ chi trả thuốc men.

Anh Vũ nhớ lại: “Đó là số tiền tôi tích góp để đem về quê cho má và gia đình ăn Tết. Nhưng khi vô tình gây tai nạn, tôi đã vét sạch, gửi số tiền ấy cho gia đình nạn nhân. Họ không đồng ý và không chịu ký vào đơn bãi nại cho tôi”.

“Đúng lúc ấy, anh Phạm Hải Tiệp, một chiến sĩ CSGT huyện Hàm Tân bất ngờ gửi cho tôi 4 tờ tiền mệnh giá 100.000 đồng rồi nói: “Anh cho mày nè. Đưa cho họ đi rồi về ăn Tết cùng gia đình"”, anh kể thêm.

Vũ nhận, cầm tiền gửi lại cho gia đình nạn nhân. Họ đồng ý ký đơn bãi nại. Các chiến sĩ CSGT cho phép nam sinh viên nghèo tiếp tục về quê sau vụ va chạm giao thông.

Vũ về đến nhà trong tình trạng mặt mũi, tay chân đầy vết thương. Không còn số tiền đã dành dụm được, năm ấy, Vũ và gia đình buộc phải đón “một cái Tết không có gì”.

Thế nhưng, cậu sinh viên nghèo cảm thấy ấm lòng vì được giúp đỡ bởi một người xa lạ trong thời khắc khó khăn nhất. Anh tự nhủ với lòng mình phải tìm cho bằng được vị cán bộ CSGT ấy để nói lời cám ơn.

Gặp lại ân nhân sau 18 năm 

Sau cái Tết “không có gì” với gia đình, anh Vũ bắt tay ngay vào việc tìm kiếm ân nhân để nói lời cám ơn. Tuy vậy, vì nhiều lý do khách quan, anh không tìm được bất cứ thông tin nào về vị cán bộ này.

Không bỏ cuộc, anh Vũ vẫn tiếp tục tìm kiếm. Anh nói: “Suốt 18 năm qua, năm nào tôi cũng đến huyện Hàm Tân tìm anh Tiệp để nói lời cám ơn. Bởi, nếu không có sự giúp đỡ ấy, có lẽ cuộc đời tôi đã rẽ sang hướng khác”.

“Nếu không được gia đình nạn nhân ký đơn bãi nại, tôi có thể vướng vòng lao lý và cuộc đời tôi sẽ không như bây giờ. Trong một lần gặp người anh thân thiết, tôi kể lại câu chuyện mang ơn anh Tiệp. Thật bất ngờ, anh bạn của tôi lại biết anh Tiệp”, anh kể thêm.

Ngay sau đó, người này đã gọi điện thoại cho anh Tiệp để anh Vũ trò chuyện, nhận mặt ân nhân. Vẫn bán tín bán nghi, anh Vũ hỏi lại đầu dây bên kia để đảm bảo mình tìm đúng người.

Sau khi vị cán bộ CSGT trả lời chính xác những câu hỏi của anh Vũ đặt ra, cả hai vui mừng khi tìm gặp được nhau.

Sau 18 năm, anh Vũ đã trở thành giám đốc của một công ty lớn tại TP.HCM. Trong khi đó, chiến sĩ CSGT Phạm Hải Tiệp năm xưa giờ là thiếu tá, công tác tại Đội CSGT-TT Công an huyện Hàm Thuận Nam.

Ngày gặp nhau, cả hai tay bắt mặt mừng. Qua trò chuyện, anh Vũ mới phát hiện, Thiếu tá Hải Tiệp từng giúp đỡ rất nhiều người trong suốt thời gian công tác. 

Anh Vũ chia sẻ: “Anh Tiệp kể cho tôi nghe những câu chuyện của đời mình. Thật đặc biệt, giữa chúng tôi có những câu chuyện rất tương đồng. Một trong số đó là anh cũng mang ơn một người tại TP.HCM. Cũng như tôi, anh đã tìm kiếm người này rất lâu để nói lời tri ân nhưng chưa gặp”.