Tôi bỏ về nhà mẹ đẻ sau khi bị chồng nói một câu đau điếng, nhưng vừa tới nơi, bố mẹ đã khiến tôi phải quay về nhà chồng giữa đêm
Tôi ngồi yên trên ghế, lòng như rơi xuống vực, cái vali vẫn đặt ở cửa, chưa kịp mở.
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Tôi bỏ về nhà mẹ đẻ sau khi bị chồng nói một câu đau điếng, nhưng vừa tới nơi, bố mẹ đã khiến tôi phải quay về nhà chồng giữa đêm", nội dung như sau:
Tôi và chồng mới cưới được vỏn vẹn hơn hai tháng. Người ta vẫn nói, vợ chồng mới cưới thì phải ngọt ngào, quấn quýt như hình với bóng, nhưng riêng tổ ấm của tôi, từ ngày dọn về chung một nhà đã chẳng ngớt những trận cãi vã. Chồng tôi, tên Kha, là tuýp người sống cực kỳ lý trí, còn tôi lại hoàn toàn ngược lại, dễ bị chi phối bởi cảm xúc. Mỗi khi có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ cần một cái ôm thật chặt, một lời dỗ dành nhẹ nhàng là trái tim tôi đã mềm nhũn ra rồi. Thế nhưng Kha, anh ấy lúc nào cũng chỉ đưa ra những lý lẽ, phân tích đúng sai rành mạch, khiến tôi vừa thấy kiệt sức vừa tủi thân ghê gớm.
Tối hôm ấy, cũng chỉ vì một chuyện nhỏ xíu thôi. Tôi nhờ Kha rửa bát hộ vì hôm ấy tôi bị đau bụng, nhưng anh ấy vẫn dán mắt vào điện thoại, buông một câu lạnh tanh: "Đau bụng nhẹ thế này mà đã không làm nổi, sau này sinh con thì sao lo nổi nhà cửa?".
Thực ra, tôi đã đau âm ỉ cả buổi chiều rồi, trong người mệt lả và khó chịu vô cùng, bữa tối cũng chỉ ăn được vài miếng. Chồng đã không hỏi han gì khiến tôi buồn bĩu môi rồi. Giờ lại thêm câu nói vô tâm đó khiến nỗi uất ức trong lòng tôi dâng trào đến tận cùng. Tôi chẳng nói thêm lời nào, lặng lẽ vào phòng thu dọn đồ đạc, rồi gọi xe ôm về nhà mẹ đẻ trong đêm. Tôi nghĩ, ít ra về nhà mình, tôi sẽ được vỗ về, được che chở. Tôi muốn mẹ ôm tôi vào lòng, muốn bố nổi giận thay vì con gái bị chồng làm khổ. Tôi chỉ mong có ai đó bênh vực tôi, dù chỉ một chút thôi cũng đủ.
Khi tôi lên xe, chồng tôi còn không thèm ngó theo, vẫn điềm nhiên "cày nốt" trận game trên điện thoại.
Bất ngờ từ điểm tựa cuối cùng
Khi tôi về tới nơi, mẹ tôi mở cửa. Vừa nhìn thấy tôi xách vali lỉnh kỉnh bước vào, mẹ đã sững sờ. Sau khi nghe tôi kể vắn tắt câu chuyện, mẹ trầm ngâm một lúc rồi gọi bố xuống.
Bố tôi không hề mắng mỏ ngay, ông chỉ hỏi một câu nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng: "Con thấy việc bỏ nhà chồng về đây là đúng hả?".
Tôi ấm ức đáp: "Con cũng chỉ là con gái, cũng cần được quan tâm, được yêu thương chứ ạ. Chẳng lẽ lấy chồng rồi là phải nhịn nhục hết mọi thứ sao?".
Bố tôi hạ giọng, nhưng lời nói vẫn đanh thép: "Không ai bảo con phải nhịn hết. Nhưng chuyện vợ chồng, không có chuyện nhỏ nào là không thể bỏ qua. Cái nhà này không phải là khách sạn để con hờn dỗi là xách đồ về ở đâu con nhé."
Mẹ tôi cũng tiếp lời: "Ngày xưa mẹ giận bố mày, cũng từng nghĩ đến chuyện bỏ về ngoại. Nhưng rồi mẹ nghĩ lại, mỗi lần bỏ đi là đẩy cuộc hôn nhân đến gần hơn với bờ vực đổ vỡ. Thế nên mẹ phải nhịn, phải kìm lòng lại vì nghĩ tới tương lai của cả gia đình."
Tôi ngồi yên trên ghế, lòng tôi như chìm xuống vực sâu không đáy, cái vali vẫn nằm trơ trọi ở cửa, tôi còn chưa kịp mở ra. Sao không ai hiểu cho tôi hết, sao ai cũng muốn "lên lớp dạy đời" tôi vậy? Bố mẹ thấy tôi như vậy cũng không hề bênh vực, khiến tôi có cảm giác mình đơn độc không còn nơi nào để về nữa.
Tôi không nhớ mình đã ngồi đó bao lâu, cũng không nhớ đã đi bộ bao nhiêu bước chân trong đêm để bắt xe quay trở lại. Khi tôi lặng lẽ mở cửa về lại căn phòng của hai vợ chồng, đèn vẫn sáng nhưng Kha đã đi ngủ từ bao giờ.
Tôi thay đồ, cũng trèo lên giường nằm, nhưng chúng tôi quay lưng vào nhau. Tại sao những cặp đôi khác, những tháng đầu tân hôn lại tràn ngập niềm vui, hạnh phúc và yêu thương nhau không hết, còn tôi thì lại phải chịu đựng nỗi tủi nhục này? Chẳng lẽ tôi đã sai ở đâu đó rồi sao?
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Mối tình chênh 17 tuổi gây bão MXH: Mẹ đơn thân lấy bạn khóa trên của con trai, sắp sinh con tuổi 40", nội dung như sau:
Tại Quảng Đông, Trung Quốc, tôi – một phụ nữ độc thân đã lâu, được mọi người ưu ái gọi là Tâm Bảo – cuối cùng cũng đã chính thức bước sang một chương mới của cuộc đời mình. Tôi vừa kết hôn với một chàng trai người Nga kém tôi tận 17 tuổi, và điều hạnh phúc hơn cả là tôi vừa công bố tin vui: tôi đang mang thai!
Điều khiến nhiều người bất ngờ nhất có lẽ là thái độ của con trai lớn của tôi. Trái với những lo ngại về việc con sẽ phản đối một người cha dượng ngoại quốc, con trai tôi không những không phản đối mà còn tỏ ra rất yêu mến chồng tôi, dù hai người không chênh lệch tuổi tác đáng kể. Trong Ngày của Mẹ vừa rồi, con đã dành cho tôi những lời chúc ngọt ngào, thậm chí còn không quên nhắc tôi phải giữ gìn sức khỏe trong thai kỳ.
Chuyện tài sản và tình yêu chân thật
Khi mọi người lướt qua các video của tôi, nhiều người không khỏi thắc mắc: "Mẹ lấy chồng trẻ như vậy thì con trai chị có lo lắng về chuyện tài sản khi mẹ có người khác không?". Nhưng hóa ra, tôi đã cam kết với con rằng sau khi con tốt nghiệp, tôi sẽ lui về hậu phương, giao toàn quyền điều hành doanh nghiệp cho con.
Tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ và ly hôn nhiều năm trước. Sau khi chia tay, tôi tập trung toàn bộ tâm huyết vào sự nghiệp, mở một công ty tại Quảng Đông. Còn chàng trai trẻ tên De Fu, sinh năm 1996, là một du học sinh Nga đang học cao học tại Quảng Châu, đồng thời cũng là anh khóa trên của con trai tôi. Chúng tôi tình cờ gặp nhau qua bạn bè, và De Fu đã bị thu hút bởi vẻ ngoài nhỏ nhắn, dịu dàng nhưng đầy nữ tính của tôi. Anh ấy quyết tâm theo đuổi, bất chấp sự chênh lệch tuổi tác.
Hành trình tình yêu và sự ủng hộ bất ngờ
Trong suốt 5 năm kiên trì ngỏ lời và theo đuổi, cuối cùng tôi đã bị cảm động. Mặc dù trước đó chúng tôi khá tự ti vì sự khác biệt về ngoại hình: tôi cao 1,5m, khá đầy đặn, trong khi De Fu cao 1,95m, gầy gò. Anh ấy còn khéo léo kéo cả con trai tôi vào "phe mình" để thuyết phục tôi chấp nhận tình yêu này.
Ban đầu, gia đình anh bên Nga tỏ ra rất ủng hộ, trái lại mẹ nuôi của tôi, đã ngoài 80 tuổi, lại phản đối kịch liệt. Bà cho rằng chúng tôi "không xứng đôi" và e ngại tình yêu ấy sẽ không bền. Thế nhưng, trái với sự can ngăn, cả hai chúng tôi vẫn quyết định làm đám cưới và chính thức về chung một nhà. Sau đám cưới, tôi đã rút lui khỏi việc điều hành doanh nghiệp để giao cho con trai, trong khi bản thân cùng chồng trẻ tận hưởng cuộc sống vợ chồng mới, du lịch, ăn uống vui vẻ.
Mọi thứ càng trở nên ngọt ngào hơn khi chúng tôi tiết lộ tin vui: tôi đang mang thai – đứa con ở tuổi 40. Cả gia đình, đặc biệt là con trai lớn của tôi, đều mừng rỡ khôn xiết, tổ chức tiệc ăn mừng. Đặc biệt, trong Ngày của Mẹ năm nay, con trai tôi hào hứng nói: "Mẹ ơi, chuẩn bị nhé, con sắp có thêm em trai em gái rồi".
Hạnh phúc là sự cân xứng của riêng chúng tôi
Trong video của mình, tôi luôn khẳng định rằng người chồng trẻ không hề vì tiền mà yêu tôi; anh ấy mang lại cho tôi sự hỗ trợ tinh thần vô giá. De Fu cũng bày tỏ rằng dù mọi người có thể thấy chúng tôi "không hợp", nhưng anh và tôi tự thấy rất cân xứng: "Em nhỏ, tròn trịa còn anh cao gầy, chúng ta bổ trợ cho nhau".
Câu chuyện của chúng tôi là minh chứng rõ ràng: hạnh phúc ở mỗi người là một khái niệm rất cá nhân. Và đôi khi, những điều tưởng chừng "khác thường" lại chính là câu chuyện truyền cảm hứng cho những ai tin vào tình yêu không biên giới.
Nguồn:
https://thanhnienviet.vn/toi-bo-ve-nha-me-de-sau-khi-bi-chong-noi-mot-cau-dau-dieng-nhung-vua-toi-noi-bo-me-da-khien-toi-phai-quay-ve-nha-chong-giua-dem-209250703212411576.htm
https://thanhnienviet.vn/moi-tinh-chenh-17-tuoi-gay-bao-mxh-me-don-than-lay-ban-khoa-tren-cua-con-trai-sap-sinh-con-tuoi-40-209250704150309951.htm