Chồng nằm trong cốp xe theo dõi vợ ngoại tình, cái kết "sốc tận óc" khiến CĐM "dậy sóng"
Người đàn ông nằm trong cốp xe để theo dõi vợ, nghi ngờ cô ngoại tình nhưng cái kết sau màn điều tra "có một không hai" khiến anh "sốc tận óc".
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Chồng nằm trong cốp xe theo dõi vợ ngoại tình, cái kết "sốc tận óc" khiến CĐM "dậy sóng"", nội dung như sau:
Đời người có những câu chuyện tưởng chừng chỉ có trong phim, ấy vậy mà lại là sự thật nghiệt ngã, vừa gây chấn động dư luận tại Hà Nam, Trung Quốc, được Báo VietNamnet ghi nhận. Đó là câu chuyện đầy bi kịch và éo le của anh Vương, người đàn ông đã phải nén nỗi đau, cầu cứu trên sóng truyền hình để tìm kiếm người vợ bỗng dưng mất tích bí ẩn hơn một tháng qua. Tất cả bắt nguồn từ một khoảnh khắc anh tận mắt chứng kiến cô ấy ngoại tình theo một cách không thể ngờ.
Anh Vương và vợ đã có 5 năm chung sống mặn nồng và một cậu con trai 4 tuổi đáng yêu. Biến cố bắt đầu ập đến vào ngày 20/5, khi vợ anh bất ngờ ngỏ ý muốn tự lái xe đi "thư giãn" – một điều chưa từng xảy ra trước đây.
Đến ngày 23/5, cô ấy lại tiếp tục thông báo sẽ lên đường đi Khai Phong. Dù ngoài mặt vẫn đồng ý, nhưng linh tính mách bảo khiến anh Vương không thể nào yên lòng. Anh đã quyết định chui vào nằm trong cốp xe của vợ để bí mật theo dõi mọi hành tung của cô.
Từ trong cốp xe chật hẹp, anh Vương mở bản đồ điện thoại và bàng hoàng nhận ra vợ mình không hề đi Khai Phong mà lại đang hướng thẳng về Trịnh Châu. Không lâu sau, anh nghe thấy vợ gọi điện cho ai đó, hẹn "5km nữa là em đến". Đoán rằng vợ đang đi gặp nhân tình, anh Vương lập tức chui lên ghế sau, khiến vợ giật mình hoảng hốt. Khi bị chồng chất vấn, cô vội vàng tấp xe vào lề đường và yêu cầu anh xuống xe nói chuyện.
Tuy nhiên, ngay khi anh Vương vừa bước chân xuống xe, người vợ lập tức nhấn ga bỏ đi. Quá sửng sốt, anh vội vàng gọi điện nhưng phát hiện đã bị chặn số. Anh liên lạc với bố mẹ vợ nhưng họ cũng không hề hồi âm.
Một tháng trôi qua, vợ anh Vương vẫn bặt vô âm tín. Cực chẳng đã, anh đành báo công an nhưng vì anh và vợ chưa đăng ký kết hôn nên về mặt pháp lý, họ không phải vợ chồng hợp pháp. Bởi vậy, cảnh sát không thể can thiệp theo diện tìm người mất tích.
Không còn bất kỳ lựa chọn nào khác, anh Vương đành cậy nhờ đến truyền thông. Trên sóng truyền hình vào ngày 27/6, với gương mặt hốc hác và tràn đầy sự thất vọng, anh Vương đã kể lại toàn bộ câu chuyện đau lòng của mình.
Anh chia sẻ, bản thân anh làm việc rất chăm chỉ, kiếm được hơn 10.000 NDT (khoảng 36 triệu đồng) mỗi tháng và phần lớn số tiền đó đều đưa cho vợ để chăm sóc con cái. Anh tin rằng mình đã cống hiến hết lòng cho gia đình nhỏ bé này, nhưng không ngờ lại bị chính người vợ đầu ấp tay gối phản bội.
Để chứng minh lời mình nói là thật, anh Vương đã công khai đoạn tin nhắn riêng tư giữa vợ anh và một người đàn ông lạ trên mạng xã hội. Trong đoạn chat, họ xưng hô "anh yêu - em yêu" một cách ngọt ngào và thậm chí còn bàn bạc về việc dọn về chung sống. Bằng chứng không thể chối cãi này đã khiến cộng đồng mạng tin rằng vợ anh Vương thực sự đã ngoại tình.
Mặc dù đang chìm trong đau khổ tột cùng, anh Vương vẫn tuyên bố sẵn lòng tha thứ cho vợ vì con, nếu cô chịu quay trở về. Anh liên tục cập nhật thông tin trên mạng xã hội, hy vọng vợ sẽ đọc được những dòng này, và thường xuyên đi bộ khắp các khu dân cư với khao khát mãnh liệt là tìm thấy cô.
Theo thông tin từ tờ Đời sống & Gia đình, câu chuyện này đã gây ra một cuộc tranh cãi nảy lửa trên mạng xã hội. Một bộ phận dư luận chỉ trích anh Vương quá nhu nhược, thiếu tự trọng, trong khi số khác lại bày tỏ sự cảm thông sâu sắc, coi anh là một người cha vĩ đại, sẵn sàng nhẫn nhịn mọi thứ vì con. Thậm chí, nhiều người còn đề nghị anh Vương nên đi xét nghiệm ADN cho con trai vì hành vi của người vợ quá khó hiểu và đáng ngờ.
Gần đây, anh Vương nhận được tin có người phụ nữ giống vợ anh xuất hiện ở một khu dân cư lân cận. Tuy nhiên, ban quản lý và bảo vệ tại đây đã từ chối cung cấp thông tin vì lý do bảo mật, trừ khi có sự can thiệp của cơ quan công an.
Hiện tại, người vợ vẫn bặt vô âm tín, và anh Vương vẫn ngày ngày mòn mỏi chờ đợi cô ấy quay trở về.
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Tôi lén thử ADN của con trai và sự thật khiến tôi phải giả vờ... không biết gì suốt 7 năm nay", nội dung như sau:
Tôi từng đọc ở đâu đó một câu nói thấm thía: "Có những sự thật không nên được phơi bày, bởi khi chúng bị phơi bày, người chịu tổn thương sâu sắc nhất lại là người chẳng hề gây ra lỗi lầm nào."
Tôi đã không thực sự hiểu hết ý nghĩa của câu nói ấy cho đến một buổi chiều định mệnh cách đây 7 năm, khi tôi cầm trên tay kết quả xét nghiệm ADN của chính đứa trẻ mà tôi vẫn luôn gọi là "con trai" mình.
Mọi chuyện bắt đầu từ một cảm giác rất mơ hồ, một linh tính nhỏ bé len lỏi. Không phải là sự nghi ngờ rõ ràng, mà là một trực giác bản năng của một người đàn ông...
Tôi và vợ quen nhau khi cả hai đã xấp xỉ tuổi 30. Chúng tôi cưới khá vội vàng, không có nhiều thời gian để tìm hiểu sâu sắc về nhau. Vợ tôi là một người phụ nữ độc lập, từng có một mối tình sâu đậm với người đàn ông cũ, nhưng rồi họ chia tay vì gia đình anh ta không chấp nhận.
Tôi biết chuyện đó và tôi không hề bận tâm. Ai mà chẳng có quá khứ của riêng mình?
Chúng tôi kết hôn được đúng một năm thì bé Bon chào đời. Từ ngày con bé bỏng ra đời, mẹ tôi đôi lần buông lời nhận xét: "Thằng bé không giống mày chút nào hết!".
Tôi chỉ cười xòa cho qua chuyện, vì làm gì có đứa con nào giống y đúc cha mẹ mình. Nhưng càng lớn, Bon càng khiến tôi khó diễn tả cảm giác bên trong mình, không phải là ghen tuông hay đố kỵ, mà là một khoảng cách vô hình cứ lớn dần lên.
Tôi yêu con, chăm sóc con, đưa đón con đi học mỗi ngày. Nhưng có những khoảnh khắc tôi giật mình thảng thốt khi nghĩ: Liệu có chắc mình là cha ruột của thằng bé này không?
Tôi đã lén đem mẫu tóc của con đi xét nghiệm và mất ngủ suốt cả tuần sau đó. Tôi không dám kể với bất cứ ai. Lúc lén lút lấy mẫu tóc, tay tôi còn run lẩy bẩy. Tôi tự thấy mình là một người đàn ông hèn hạ khi làm điều đó. Nhưng tôi không thể chịu đựng thêm cảm giác nghi hoặc này nữa.
Kết quả trả về sau 5 ngày chờ đợi mòn mỏi: "Không có quan hệ huyết thống cha – con."
Tôi đã ngồi chết lặng trong xe ô tô gần 2 tiếng đồng hồ. Tôi không biết mình đã mong đợi điều gì, nhưng chắc chắn không phải là kết quả này.
Tôi không nói với ai, không nổi giận, không chất vấn vợ, cũng không bỏ đi. Vì khủng hoảng tâm lý quá nặng nề, tôi đã tìm đến rượu và uống một mình. Tôi bị tai nạn sau đó, nhưng đó không phải là điều tồi tệ nhất. Sau tai nạn, bác sĩ chẩn đoán tôi khó có thể có con được nữa vì những tổn thương ở vùng nhạy cảm.
Cuộc đời đúng là cay đắng đến tột cùng. Tôi chỉ… tiếp tục sống như thể mình chưa từng biết bất cứ điều gì. Cũng tại tôi, ai bảo vội vàng trong một việc cần nhiều thời gian để suy xét kỹ lưỡng đến vậy.
7 năm qua, tôi vẫn là một người cha, dù trái tim tôi rỗng hoác và trống rỗng.
Tôi không có bất kỳ bằng chứng nào khác ngoài tờ giấy xét nghiệm ADN kia và một linh cảm cay đắng rằng, vợ tôi đã mang thai từ người đàn ông cũ khi đến với tôi.
Tôi từng nghĩ đến chuyện nói ra tất cả. Nhưng nói để làm gì đây? Để ly hôn? Để vạch mặt vợ? Để lôi con vào cuộc thử ADN một lần nữa, chỉ để xác minh điều tôi đã biết rõ ràng? Trong khi đó, bản thân tôi cũng chẳng thể làm cha lần nữa.
Vợ tôi vẫn chu toàn chăm sóc gia đình. Bon vẫn gọi tôi là bố, vẫn ôm tôi mỗi tối, vẫn vẽ hình cả nhà ba người với nụ cười tròn xoe, hồn nhiên.
Tôi… không thể phá hủy tất cả những điều đó. Nhưng cũng từ ngày ấy, tôi không còn cảm thấy mình là "một phần thật sự" của gia đình này nữa.
Tôi đi làm nhiều hơn, về nhà muộn hơn, và nụ cười trên môi cũng ít đi.
Vợ tôi hình như cảm nhận được điều gì đó bất thường nhưng cô ấy không hỏi, còn tôi thì chẳng nói. Có đôi lần cô ấy ngỏ ý muốn sinh thêm con, nhưng tôi không đủ can đảm để nói ra sự thật nghiệt ngã. Tôi cũng đang giấu giếm đó thôi.
Nguồn:
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/chong-nam-trong-cop-xe-theo-doi-vo-ngoai-tinh-cai-ket-soc-tan-oc-khien-c-m-day-song-a549539.html
https://thanhnienviet.vn/toi-len-thu-adn-cua-con-trai-va-su-that-khien-toi-phai-gia-vo-khong-biet-gi-suot-7-nam-nay-20925070315003157.htm