Mẹ bỉm chia sẻ "tuyệt chiêu" cắt cơn ăn vạ của con: Đảm bảo bách chiến bách thắng, còn khiến trẻ không có nhu cầu ăn vạ thêm nữa
Bình tĩnh chính là chìa khóa của thành công!
Thanh niên Việt có bài viết "Mẹ bỉm chia sẻ "tuyệt chiêu" cắt cơn ăn vạ của con: Đảm bảo bách chiến bách thắng, còn khiến trẻ không có nhu cầu ăn vạ thêm nữa" với nội dung như sau:
Trẻ con hay ăn vạ là hiện tượng không quá lạ lẫm trong quá trình nuôi dạy con cái, đặc biệt là trong độ tuổi từ 1 đến 5. Lý do vì sao trẻ hay ăn vạ có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau, cả về mặt tâm lý lứa tuổi lẫn ảnh hưởng từ môi trường xung quanh.
Nguyên nhân trẻ hay ăn vạ
Trẻ nhỏ, đặc biệt là từ 2 đến 4 tuổi, vẫn chưa thể diễn đạt nhu cầu của mình bằng lời nói một cách rõ ràng, do đó dễ dàng cảm thấy bực bội khi không được hiểu hoặc không đạt được điều mình mong muốn. Đôi khi, trẻ không biết cách giao tiếp hiệu quả để thông báo cảm giác của mình, ví dụ như khi trẻ mệt mỏi, đói hay buồn ngủ, nhưng không thể nói ra. Lúc này, hành vi ăn vạ sẽ trở thành cách để trẻ bày tỏ cảm xúc hoặc yêu cầu điều gì đó.
Ngoài ra, một yếu tố quan trọng khác là hành vi của người lớn. Nếu trong quá khứ, bố mẹ hoặc người chăm sóc đã từng nhượng bộ mỗi khi trẻ ăn vạ, trẻ sẽ học được rằng hành vi này mang lại kết quả như mong muốn và sẽ lặp lại hành động này trong tương lai. Trẻ cũng có thể bắt chước hành vi của anh chị em hoặc bạn bè.
Một nguyên nhân khác nữa là khi trẻ cảm thấy thiếu sự quan tâm từ bố mẹ. Việc ăn vạ đôi khi trở thành một cách để trẻ thu hút sự chú ý từ người lớn. Điều này có thể xảy ra khi trẻ cảm thấy không nhận được đủ sự quan tâm hoặc tình yêu thương từ những người xung quanh.
Cuối cùng, môi trường nuôi dạy trẻ cũng đóng một vai trò lớn trong hành vi ăn vạ. Nếu môi trường quá nuông chiều hoặc quá khắt khe, không có sự linh hoạt trong cách dạy, trẻ sẽ cảm thấy bất lực vì không có quyền lựa chọn, từ đó dẫn đến hành vi cáu gắt.
Tóm lại, ăn vạ là cách để trẻ thể hiện sự thất vọng hoặc nhu cầu chưa được đáp ứng. Bố mẹ cần kiên nhẫn giúp trẻ gọi tên cảm xúc của mình, đặt giới hạn rõ ràng và dạy trẻ cách giao tiếp hiệu quả thay vì phản ứng tiêu cực.
Bố mẹ cần phản ứng thế nào khi trẻ đến độ tuổi ăn vạ?
Chia sẻ từ Liên Chi, một bà mẹ hai con ở Hà Nội, về cách xử lý con ăn vạ cực kỳ hiệu quả là một minh chứng rõ ràng cho những phương pháp nuôi dạy khoa học. Liên Chi có hai cậu con trai, và mặc dù con lớn của cô hầu như không có trận ăn vạ nào nghiêm trọng, nhưng con út thì lại hoàn toàn khác.
Ban đầu, Liên Chi cũng gặp khó khăn khi đối phó với những trận ăn vạ của con út, vì cô chưa từng phải đối mặt với tình huống này. Tuy nhiên, cô đã tìm ra cách xử lý hiệu quả qua từng bước sau đây:
Bước 1: Bình tĩnh là điều quan trọng nhất
Khi con ăn vạ, bố mẹ cần giữ bình tĩnh và kiên nhẫn để xử lý tình huống một cách hiệu quả. Việc la mắng hay đánh con chỉ làm tình hình thêm căng thẳng và có thể khiến trẻ học theo hành vi tiêu cực. Bố mẹ cần hít thở sâu, kiềm chế cảm xúc và luôn giữ thái độ bình tĩnh. Trẻ thường bắt chước hành động của người lớn, vì vậy nếu bố mẹ giữ bình tĩnh, trẻ sẽ cảm thấy ổn định hơn.
Bước 2: Phớt lờ hành vi ăn vạ
Khi trẻ ăn vạ để đòi một món đồ hay điều gì đó, bố mẹ không nên nhượng bộ. Nếu nhượng bộ một lần, trẻ sẽ nghĩ rằng mình có thể lặp lại hành vi này. Hãy lờ đi cho đến khi cơn ăn vạ qua đi. Trẻ sẽ nhận ra rằng hành vi ăn vạ không mang lại kết quả và sẽ dần ngừng lại.
Bước 3: Đánh lạc hướng để giảm cơn ăn vạ
Trong lúc con ăn vạ, bố mẹ có thể tiếp tục làm công việc của mình mà không để cơn ăn vạ làm gián đoạn. Nếu mẹ đang nấu cơm, hãy tiếp tục công việc một cách vui vẻ, mặc dù trẻ đang khóc. Bố mẹ có thể thử đánh lạc hướng trẻ bằng cách nhờ trẻ làm việc gì đó, kể một câu chuyện, hoặc đơn giản là yêu cầu trẻ hát một bài. Việc này sẽ giúp trẻ quên đi cơn ăn vạ.
Bước 4: Đặt giới hạn và khen ngợi khi trẻ bình tĩnh lại
Khi cơn ăn vạ qua đi, bố mẹ cần kiên quyết và rõ ràng nói với trẻ rằng hành vi ăn vạ không có tác dụng. Hãy khen ngợi trẻ khi đã bình tĩnh lại và khuyến khích trẻ giãi bày cảm xúc của mình. Việc này giúp trẻ hiểu rằng hành vi tích cực sẽ được công nhận, còn hành vi tiêu cực sẽ không được chấp nhận.
Lưu ý: Nếu trẻ ăn vạ quá thường xuyên và có hành vi hung hăng hoặc tự làm đau bản thân, cha mẹ nên tham khảo ý kiến của chuyên gia tâm lý để loại trừ các vấn đề cảm xúc hoặc rối loạn hành vi.
Tất cả các bước trên cần sự nhất quán từ cha mẹ. Nếu cha mẹ thay đổi cách xử lý mỗi ngày (hôm nay phớt lờ, ngày mai lại chiều chuộng), trẻ sẽ cảm thấy bối rối và tiếp tục ăn vạ. Vì vậy, kiên trì và nhất quán là yếu tố quyết định sự thành công trong việc giúp trẻ thay đổi hành vi.
Kết luận
Trẻ ăn vạ là một phần không thể thiếu trong quá trình phát triển của trẻ, đặc biệt trong giai đoạn từ 2 đến 4 tuổi. Tuy nhiên, với sự kiên nhẫn và cách tiếp cận khoa học, bố mẹ có thể giúp trẻ học cách kiểm soát cảm xúc và thay đổi hành vi. Mỗi lần đối mặt với cơn ăn vạ là một cơ hội để dạy trẻ về sự kiên trì, kiểm soát cảm xúc và giao tiếp hiệu quả.
Thanh niên Việt có bài viết ""Mẹ ơi, sao mẹ không cho con chơi điện thoại?" - Cách cha mẹ phản ứng quyết định 70% tính cách con khi lớn lên" với nội dung như sau:
Đậu Đậu - một cậu bé 6 tuổi, vừa cầm cuốn truyện tranh chạy đến chỗ mẹ, vừa liếc nhìn chiếc điện thoại sáng màn hình trên bàn trà. Không giấu nổi sự tò mò, cậu bé hỏi: "Mẹ ơi, con muốn chơi điện thoại."
Mẹ, đang chăm chú vào màn hình điện thoại, trả lời ngay lập tức: "Không nên nhìn nhiều đâu, hại mắt lắm. Có gì hay đâu, con đọc truyện đi." Tuy nhiên, chính mẹ lại là người đang mải mê xem điện thoại. Đậu Đậu bặm môi, tò mò hỏi lại: "Sao mẹ không cho con chơi điện thoại?" Và như mọi lần, cậu bé lại nhận được một câu mắng mỏ từ mẹ.
Dù tình huống có vẻ đơn giản, nhưng nó phản ánh một thực tế phổ biến trong nhiều gia đình ngày nay: Trẻ em bị cấm sử dụng thiết bị điện tử, trong khi chính cha mẹ lại không thể rời tay khỏi chiếc điện thoại. Cách cha mẹ trả lời những câu hỏi "ngây thơ mà không hề ngây ngô" này chính là những hạt mầm gieo trồng tương lai của con cái.
Phản ứng của cha mẹ hôm nay quyết định phần lớn hành vi và cảm xúc của con trong tương lai.
Các nhà tâm lý học cho rằng việc cấm đoán tuyệt đối sẽ tạo ra hiệu ứng ngược, được gọi là "hiệu ứng trái cấm". Điều bị cấm càng khiến trẻ càng khao khát khám phá. Khi nghe những lời như "điện thoại hại mắt", "xem nhiều sẽ mệt mỏi", trẻ sẽ không tiếp nhận theo lý trí mà chỉ càng thêm tò mò, thậm chí là phản kháng ngầm.
Với người lớn, điện thoại có thể là công cụ làm việc hoặc giải trí, nhưng với trẻ nhỏ, đó là một cánh cửa mở ra một thế giới mới. Nếu chỉ đơn thuần ngăn cấm mà không hướng dẫn, sự kìm nén ấy sẽ âm ỉ và có thể bùng nổ vào một thời điểm không thể kiểm soát.
Phản ứng của cha mẹ hôm nay quyết định phần lớn hành vi và cảm xúc của con trong tương lai (Ảnh minh hoạ)
Điều cha mẹ nên làm khi trẻ muốn sử dụng điện thoại
Các chuyên gia giáo dục khuyến nghị: Khi trẻ bày tỏ mong muốn được sử dụng thiết bị điện tử, điều đầu tiên cha mẹ nên làm không phải là nói "không" ngay lập tức, mà là lắng nghe con. Hãy thử quay sang và nhẹ nhàng hỏi: "Tại sao con lại muốn chơi điện thoại?" hay "Có chuyện gì mà con cần dùng đến điện thoại?"
Những câu hỏi mở như vậy không chỉ giúp trẻ bộc lộ cảm xúc, mà còn giúp cha mẹ hiểu được động cơ thật sự của con. Việc lắng nghe trẻ sẽ giúp tạo ra sự đồng cảm và sự gắn kết, thay vì chỉ áp đặt những quy tắc từ người lớn.
Đừng vội nói "Không" khi con muốn dùng điện thoại (Ảnh minh hoạ)
Hợp đồng tâm lý: Cùng con xây dựng quy tắc sử dụng thiết bị điện tử
Thay vì áp đặt, cha mẹ nên để con tham gia vào việc xây dựng các quy tắc sử dụng thiết bị điện tử. Đây được gọi là "hợp đồng tâm lý" – khi trẻ được tham gia vào việc đưa ra giới hạn, chúng sẽ tự giác tuân thủ hơn.
Chẳng hạn, cha mẹ và con có thể cùng nhau vẽ một bảng quy định với các điểm rõ ràng, ví dụ:
-
Mỗi ngày chỉ được chơi điện thoại sau khi hoàn thành bài tập.
-
Không quá 40 phút một ngày.
-
Cuối tuần được chơi 1 tiếng.
-
Không chơi điện thoại khi ăn hoặc trước khi ngủ.
-
Tư thế ngồi phải đúng, giữ khoảng cách với màn hình.
-
Nếu vi phạm, sẽ bị giảm thời gian chơi hôm sau.
Khi trẻ thấy mình có quyền tham gia vào việc xây dựng các quy tắc, chúng sẽ không còn cảm thấy bị áp đặt, mà sẽ coi đó là "thỏa thuận" giữa cha mẹ và con cái. Điều này không chỉ giúp trẻ học được kỹ năng đàm phán và chịu trách nhiệm, mà còn dạy trẻ rằng tự do luôn đi kèm với giới hạn.
Cha mẹ càng la mắng, con càng phản ứng gay gắt (Ảnh minh hoạ)
Cách sử dụng điện thoại đúng đắn: Không phải kẻ thù, mà là công cụ học hỏi
Rất nhiều cha mẹ lo sợ khi thấy con dán mắt vào màn hình điện thoại, sợ rằng con sẽ "nghiện" nó. Nhưng thực tế, điện thoại không phải là kẻ thù. Điều quan trọng là cách sử dụng.
Trẻ em học hỏi thông qua quan sát. Nếu cha mẹ hướng dẫn trẻ cách sử dụng điện thoại đúng mực, trẻ sẽ hiểu rằng điện thoại không chỉ là công cụ giải trí mà còn có thể trở thành công cụ học tập, khám phá và giao tiếp. Điều này giúp trẻ phát triển khả năng tiếp cận công nghệ một cách có chọn lọc.
Ngược lại, nếu chỉ có la mắng và cấm đoán, cha mẹ sẽ khó tránh khỏi việc trẻ phản ứng gay gắt, im lặng hay thậm chí giấu giếm khi sử dụng điện thoại.
Nguồn :
1: https://thanhnienviet.vn/me-bim-chia-se-tuyet-chieu-cat-con-an-va-cua-con-dam-bao-bach-chien-bach-thang-con-khien-tre-khong-co-nhu-cau-an-va-them-nua-209250531105006824.htm
2: https://thanhnienviet.vn/me-oi-sao-me-khong-cho-con-choi-dien-thoai-cach-cha-me-phan-ung-quyet-dinh-70-tinh-cach-con-khi-lon-len-209250713192602756.htm