Đi vắng để con gái riêng ở nhà với chồng, lúc về thì choáng váng trước cảnh tượng trước mắt

Tôi bắt tay vào dọn dẹp, nhà cửa thiếu vắng phụ nữ thì khó tránh khỏi bừa bộn. Nhưng lúc tôi vào phòng con gái dọn dẹp giường cho con thì giật mình khi thấy một vết máu trên nệm. Con gái tôi mới 9 tuổi, không hề có dấu hiệu dậy thì sớm, vậy vết máu này ở đâu ra?

Báo Phụ nữ và Gia đình ngày 23/4 đưa thông tin với tiêu đề: Đi vắng để con gái riêng ở nhà với chồng, lúc về thì choáng váng trước cảnh tượng trước mắt. Với nội dung như sau: 

Không lâu sau thì tôi tái giá với chồng hiện tại. Tôi quen biết anh qua bạn bè. Anh không quá nổi bật, chỉ được cái tính hiền lành, chịu khó làm ăn. Tôi đã từng dở dang nên không kén chọn, chỉ cần chấp nhận và yêu thương con gái tôi là được.

Quả thật chồng hiện tại rất yêu quý con gái của tôi. Càng quen biết nhau lâu thì anh càng quan tâm, bao dung và hết lòng với con tôi. Sau khi lấy nhau, gia đình của tôi ngày một vui vẻ, tràn ngập tiếng cười.

Đến một lần tôi phải đi công tác xa nhà vài ngày, tôi định gửi con gái riêng sang nhà ngoại nhưng lại ngại bà cực, vì lúc đó chị dâu của tôi vừa mới sinh. Chồng tôi thấy tôi đắn đo thì nói cứ để anh trông con cho, vì tôi đi cũng có 5 ngày mà thôi. Tôi thấy chồng nói thế, lại nhìn con gái quấn quýt anh nên yên tâm đồng ý.

5 ngày xa nhà, tôi thường gọi video call về cho chồng con. Con lúc nào cũng nói vui vẻ, còn kể được chồng tôi yêu thương, quan tâm chu đáo. Tôi thấy biết ơn chồng nhiều lắm. Sau khi đi công tác về thì chồng và con gái tôi không có ở nhà. Hôm đó là thứ bảy, chồng tôi đã đưa con gái sang nhà ngoại chơi từ tối hôm qua. Bây giờ chắc anh đang đi cà phê với bạn như đã nói với tôi.

Ảnh minh họa: Internet

Tôi bắt tay vào dọn dẹp, nhà cửa thiếu vắng phụ nữ thì khó tránh khỏi bừa bộn. Nhưng lúc tôi vào phòng con gái dọn dẹp giường cho con thì giật mình khi thấy một vết máu trên nệm. Con gái tôi mới 9 tuổi, không hề có dấu hiệu dậy thì sớm, vậy vết máu này ở đâu ra?

Tôi vội vội vàng vàng qua nhà ngoại tìm con gái. Mấy ngày tôi gọi về nhà, con gái tôi không hề có dấu hiệu gì bất thường, luôn hồn nhiên vui vẻ. Cồn cào trong dạ, tôi hỏi thẳng con rằng bố dượng có làm gì kỳ lạ với con không, có động chạm lên những nơi nhạy cảm trên người con không. Con gái tôi vẫn vô tư trả lời không có. Chỉ khi nghe con nói như thế thì tôi mới thấy nhẹ người đi.

Khi đưa con gái về nhà, tôi hỏi con sao trên nệm lại có vết máu. Con nói không biết, lúc con ở nhà thì không hề thấy. Hôm qua chồng tôi ở nhà một mình, vậy là vết máu này có liên quan đến anh.

Sau khi bị tôi tra hỏi ráo riết, chồng tôi không thể giấu được nữa. Anh thú nhận gặp lại người yêu cũ khi đi ăn tiệc với bạn bè. Cả hai đều say, anh đưa cô ta về nhà rồi xảy ra quan hệ. Vết máu kia chính là của cô ta. Chồng tôi xin lỗi tôi rất nhiều, nói rằng chỉ là nhất thời say rượu không kiểm soát được hành vi. Anh chắc chắn với tôi không hề còn tình cảm với người yêu cũ.

Dù chồng tôi có nói lý do gì thì cũng không thể phủ nhận anh đã phản bội vợ. Anh có tình một đêm với người yêu cũ. Giờ tôi phải làm sao đây? Chẳng lẽ cuộc hôn nhân thứ hai của tôi chỉ vừa bắt đầu đã phải kết thúc sao?

Tiếp dến, báo Phụ nữ mới cũng có bài đăng tương tự với thông tin: Choáng váng khi phát hiện vợ có con riêng nhưng khi con đến nhận mẹ thì lạnh lùng chối bỏ

Nội dung được báo đưa như sau: 

Tôi cảm thấy sống chung với nhau 3 năm rồi mà tôi chưa hề biết đến con người thật của vợ. Lần này, khi xuất hiện nhân vật đặt biệt - con riêng của vợ - đến nhận mẹ thì bản chất lạnh lùng nhẫn tâm của vợ mới bộc lộ.

Trước khi kết hôn, tôi có tìm hiểu về vợ 2 năm. Cô ấy làm trong một công ty tư nhân, trong mắt tôi, cô ấy sống khá nghiêm túc và kỷ luật khi sáng 8 giờ đến cơ quan, chiều 5 giờ tan sở là về thẳng nhà, không la cà, không tụ tập bạn bè, không đến bar sàn...

Cô ấy sống một mình trong một căn phòng trọ nhỏ, sau khi yêu nhau được 4 tháng, tôi từng đề nghị cô ấy dọn về sống chung với mình để giảm bớt tiền thuê trọ và tiện chăm sóc nhau nhưng cô ấy từ chối. Lý do là chưa kết hôn nên không muốn sống chung, sợ mang tiếng. Tôi tôn trọng điều đó. Ngày cưới, tôi cũng tổ chức rất hoành tráng. Làm được gì cho vợ mát mặt thì tôi đều làm hết, không tiếc tiền, tiếc của.

3 năm qua, vợ nói chưa muốn có con, tôi cũng đồng ý, để 2 vợ chồng hưởng thêm một thời gian son rỗi nữa cũng được.

Thế mà hôm vừa rồi, có một bà cụ dẫn theo bé gái khoảng 5-6 tuổi hỏi thăm tới tận nhà tôi. Lúc đó vợ chồng tôi đang ăn cơm trưa. Bà cụ gọi to tên vợ tôi và bảo có con gái tới tìm mẹ.

Lúc đó tôi tưởng họ nhận nhầm nhà, người trùng tên đầy rẫy ra đó nên định ra nhắc họ. Thế nhưng quay sang thấy sắc mặt vợ tái mét, bặm môi lại thì tôi sinh nghi. Tôi đứng dậy đi ra mở cửa thì vợ nói: "Người ta nhầm nhà, anh ra làm gì, họ gọi không thấy ai thưa là tự đi".

Vợ nói thế càng làm tôi nghi hơn nên tôi ra mở cửa. Trước mắt tôi là bà cụ gầy gò móm mén cùng đứa bé gái có khuôn mặt giống hệt vợ tôi. Lúc đó tôi thấy chao đảo lắm nhưng vẫn hỏi thăm xem 2 người tìm ai.

Sau khi bà cụ khai báo đầy đủ tên họ, quê quán của vợ tôi thì tôi tin cụ nói thật. Cụ bảo bố cháu gái bị tai nạn mất, giờ cháu đang sống cùng cụ (ông bà nội không nhận cháu, cụ là cụ ngoại của cháu) nên đưa cháu gái tới nhận mẹ. Hi vọng cháu được sống với mẹ, có cuộc sống tốt hơn. Cụ mà còn khỏe là sẽ nuôi cháu tiếp nhưng giờ cụ cũng yếu, chưa biết sống thêm được ngày nào nên muốn trao trả cháu trước khi qua đời, để cháu không bị bơ vơ.

Tôi rất đau lòng khi biết quá khứ của vợ, càng đau hơn khi chứng kiến cảnh mẹ chối bỏ con. (Ảnh minh họa)

Nghe đến đâu, mắt tôi ướt đến đó vì thương xót hoàn cảnh của cháu. Thế nhưng vợ tôi ngồi im lìm trong nhà. Khi tôi dẫn cụ bà và cháu vào nhà thì vợ gắt lên: "Sao anh đưa người lạ vào nhà, biết được họ có phải lừa đảo hay không?".

Cháu gái nghe thế thì bật khóc, ôm chặt tay bà cụ bảo rằng: "Con muốn về, mẹ không nhận con, con muốn về ở với cụ".

Tôi choáng váng vì thái độ của vợ. Cô ấy càng như vậy thì tôi biết chắc chắn thật sự đây là con của vợ. Vì nếu là người lạ thì vợ tôi đã không phản ứng thái quá như vậy rồi. Cháu gái vừa khóc vừa đòi về, còn bà cụ thì vừa xuýt xoa dỗ dành cháu, vừa lên tiếng thanh minh với vợ tôi rằng họ không lừa đảo, đây đúng là con gái của cô ấy. Nhìn tình cảnh này, người ngoài như tôi còn thấy xót xa, vậy mà vợ tôi lạnh lùng tàn nhẫn đuổi họ đi.

Tôi rất đau lòng khi biết quá khứ của vợ, càng đau hơn khi chứng kiến cảnh mẹ chối bỏ con. Tôi đưa bà cụ và cháu bé ra thuê một phòng nghỉ trọ gần nhà. Dặn họ ở đó để tôi hỏi chuyện vợ rồi sẽ quyết định sau.

Giờ thì tôi không biết phải làm sao? Tình cảnh này không thể ly hôn ngay được nhưng đón con gái của vợ về thì tôi sợ rằng mình chưa đủ bao dung. Huống chi vợ tôi còn đang chối bỏ, không chịu nhận con. Tôi nên làm thế nào đây?