Người phụ nữ ở Hòa Bình giới thiệu gia đình '6 người còn 2', ai xem cũng khóc
Con trai đầu lòng mất vì bệnh, sau đó chồng và 2 con gái không may qua đời bởi cháy nhà, chị Trang (ở Hòa Bình) chật vật vực dậy khỏi đau thương, vừa “cứu rỗi” bản thân, vừa làm chỗ dựa cho người con duy nhất còn sống sót.
Ngày 28/6/2025, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: "Người phụ nữ ở Hòa Bình giới thiệu gia đình '6 người còn 2', ai xem cũng khóc". Nội dung như sau:
“Đây là gia đình em nhé, các bác. Gia đình em có 6 người. Đây là công chúa lớn, bé Bống. Đây là công chúa thứ 2, bé Bông. Còn đây là tình yêu của đời em, chồng Dũng Hói…”, chị Trang vừa quay video vừa giới thiệu từng thành viên trong gia đình.
Đoạn video chỉ kéo dài hơn 1 phút nhưng thu hút hơn 4 triệu lượt xem và hàng trăm nghìn lượt tương tác.
Video giới thiệu gia đình của chị Trang khiến nhiều người rơi nước mắt
Phía dưới bài đăng là dòng chú thích ngắn gọn: “Vậy là em đã giới thiệu đầy đủ thành viên gia đình em rồi các bác ạ, tất cả là tình yêu, là chỗ dựa của em”. Nhiều người xem đã bày tỏ xúc động và gửi lời động viên tới người phụ nữ này.
Bởi những thành viên được chị Trang nhắc đến, 6 người nhưng nay chỉ còn 2. Con trai đầu lòng của chị mất cách đây đã lâu, khi bé mới chỉ 3 tháng tuổi. Sau đó, chồng và 2 con gái nhỏ không may qua đời vì hỏa hoạn vào năm 2023.
“Dù chị nở nụ cười tươi, giọng nói trong veo nhưng ai nấy đều cảm nhận được nỗi đau thương qua đôi mắt ngân ngấn lệ mà chị cố che giấu”, “Tận cùng nỗi đau của con người là dùng nụ cười để đối diện với cuộc đời, thương chị”, “Miệng tuy cười nhưng trong lòng tan nát, phải mất bao nhiêu nước mắt, trải qua bao nhiêu nỗi đau để chị ấy có thể kiên cường và mạnh mẽ như thế”... là một số chia sẻ từ cư dân mạng.
Nửa gia đình qua đời vì hỏa hoạn
2 năm trước, vào giữa mùa hè tháng 7, trong căn nhà 3 tầng ở phường Tân Thịnh (TP Hòa Bình), một đám cháy bùng lên giữa đêm khiến 3/6 người tử nạn. Nhiều tài sản giá trị trong nhà cũng bị thiêu rụi hoàn toàn.
Chị Trang (tên thật là Nguyễn Thị Nữ, SN 1983) cùng con trai út và 1 người cháu may mắn được cứu sống, còn chồng và 2 con gái của chị vĩnh viễn ra đi. “Mọi thứ sụp đổ. Chồng và 2 con đều qua đời. Tôi mất đi cả tâm hồn”, chị nghẹn ngào nhớ lại.
Theo trí nhớ của chị, hỏa hoạn xảy ra lúc rạng sáng, khói bốc lên đen kịt bao trùm toàn bộ ngôi nhà.
Hai con gái của chị tử vong vì bị ngạt khói, còn chồng chị bị bỏng nặng, dù đã được các y, bác sĩ của Bệnh viện Bỏng quốc gia Lê Hữu Trác (Hà Nội) tận tình cứu chữa nhưng không qua khỏi.
Con trai út bị bỏng 30%, phải điều trị hơn 1 tháng mới hồi phục và được xuất viện.
“Bản thân tôi và 1 người cháu của chồng may mắn được cứu sống nhưng cũng mất thời gian dài điều trị vì hoảng loạn tinh thần”, chị Trang nói.
![]() |
![]() |
Đến nay, dù 2 năm đã trôi qua nhưng chị Trang chưa có đêm nào được ngủ ngon giấc. Chị thừa nhận, có thời điểm, bản thân luôn nghĩ đến việc quyên sinh để được đoàn tụ cùng chồng và các con.
Song, nhờ sự quan tâm, chăm sóc từ gia đình hai bên, bạn bè, anh em thân thiết, người mẹ trẻ cố gắng giữ tinh thần lạc quan, vừa “cứu rỗi” bản thân, vừa vực dậy khỏi đau thương để làm chỗ dựa cho cậu con trai nhỏ.
“Con trai tôi rất hiểu chuyện. Kể từ ngày xảy ra biến cố, tinh thần của con bị ảnh hưởng rất nhiều. Có lần, cô giáo giao bài tập làm văn viết về gia đình nhưng con không làm được. Về nhà, con khóc to.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy con khóc. Nhìn con như vậy, tôi càng tự nhủ mình phải mạnh mẽ, vượt qua khó khăn để đồng hành cùng con trong chặng đường phía trước”, chị bày tỏ.
Lan tỏa năng lượng, giúp mình giúp người
Sau hơn 3 tháng lo toan chu toàn hậu sự cho chồng và 2 con, chị Trang đưa con trai xuống Hà Nội, bắt đầu cuộc sống mới.
Chị tiếp tục công việc kinh doanh mặt hàng giày dép, mở một kho hàng cách chỗ ở không quá xa. Chị cũng chọn một ngôi trường gần nhà cho con theo học để thuận tiện đưa đón hàng ngày.
Thỉnh thoảng, 2 mẹ con lại về Hòa Bình, thắp nhang, dọn dẹp mộ phần cho người thân.
![]() |
![]() |
![]() |
“Để vượt qua nỗi đau, tôi cố gắng khiến bản thân bản rộn, không có thời gian trống thì sẽ hạn chế suy nghĩ tiêu cực hơn. May mắn, trong nhiều năm kinh doanh, tôi được đông đảo khách hàng tin tưởng và yêu thương.
Đặc biệt, sau biến cố, mọi người càng quan tâm, động viên, tiếp sức để tôi có thêm năng lượng tiếp tục công việc, thực hiện những dự định thiện nguyện của mình và lan tỏa tinh thần tương thân tương ái tới cậu con trai nhỏ.
Nhưng về mặt tinh thần, với tôi cũng là sự nỗ lực rất lớn. Tôi vừa làm cha, vừa làm mẹ, vừa lo lắng, chăm sóc con trai, vừa phải tính toán làm sao tạo được công ăn việc làm cho nhiều người khác như mong muốn”, chị Trang cho biết.

Trước đây, khi chồng còn sống, 2 vợ chồng chị thường xuyên đi làm thiện nguyện, trích một phần thu nhập hằng tháng để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.
Hiện tại, dù thiếu vắng đi người đàn ông trụ cột trong gia đình, chị Trang vẫn tiếp tục thực hiện tâm nguyện đó. Sắp tới, chị mở thêm kho lớn, kinh doanh thêm các sản phẩm gia công, tạo công ăn việc làm cho nhiều người lao động ở địa phương.
“Tôi mong có đủ sức khỏe để vượt qua biến cố, sống lạc quan, vừa nuôi con, vừa trở thành người có ích cho xã hội.
Tôi cũng thường chia sẻ video về cuộc sống hằng ngày của 2 mẹ con lên mạng, vừa lưu giữ kỉ niệm, vừa lan tỏa năng lượng tích cực tới mọi người xung quanh”, chị bày tỏ.
Cùng ngày, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: "Mẹ U70 đạp xe từ Thanh Hóa ra Hà Nội tìm con rồi mất tích, gia đình 'đỏ mắt' tìm". Cụ thể như sau:
Mẹ đạp xe ra Hà Nội tìm con
Gần 2 tháng qua, bất kể đi đâu, làm gì, chị Lê Thị Thùy (SN 1996, quê Thanh Hóa) đang sống tại Hà Nội, cũng mang theo tờ thông báo tìm mẹ mất tích.
Chị dán thông báo tìm người dọc các tuyến đường từ Thanh Hóa ra Hà Nội, các bến xe, trường đại học... Chị Thùy cũng gửi hình ảnh, thông tin nhờ lực lượng cảnh sát giao thông hỗ trợ việc tìm mẹ.
Mẹ chị Thùy, bà Lê Thị Liễu (SN 1960, trú tại thôn Trung Sơn, xã Thanh Sơn, thị xã Nghi Sơn, tỉnh Thanh Hóa) mất tích sau lần đạp xe từ quê nhà lên Hà Nội cách đây gần 2 tháng.
10 năm trước, bà Liễu được chị Thùy đưa đi điều trị bệnh tâm thần phân liệt. Sau đó, bà về sống cùng em gái ở quê. Thỉnh thoảng, bệnh của bà tái phát nhưng không nghiêm trọng.
Chị Thùy lấy chồng và sinh sống ở Hà Nội. Khoảng 2 tháng, chị đưa con về thăm mẹ một lần. Do mẹ không dùng điện thoại, chị chủ yếu liên lạc với mẹ qua họ hàng.
Ngày 5/5/2025, chị Thùy nhận được tiền trợ cấp từ UBND xã Thanh Sơn dành cho bà Liễu. Như mọi lần, chị lấy số tiền này và thêm tiền riêng gửi về cho mẹ sinh hoạt.

“Tôi gửi tiền và nhờ bác đưa cho mẹ nhưng bác tìm khắp làng không thấy mẹ. Lúc này, gia đình mới phát hiện mẹ mất tích”, chị Thùy bật khóc.
Những lần trước, bà Liễu cũng thường bỏ nhà đi loanh quanh xóm. Tuy nhiên chỉ 1-2 ngày sau, bà lại về nhà. Lần này, bà rời nhà bằng xe đạp nên chị Thùy nghi có chuyện chẳng lành.
Chị Thùy thông tin: “Do bệnh tật, mẹ tôi có tật hay quát mắng người khác khi được hỏi thăm. Thế nên, dù sống chung nhà nhưng mẹ và dì rất ít khi nói chuyện với nhau.
Mọi người ở làng cũng không dám nói chuyện, hỏi han mẹ. Vì vậy, gần như không ai hiểu tâm sự, suy nghĩ của mẹ”.
Lúc tỉnh táo, bà Liễu thường nhắc đến con gái và cháu ngoại ở Hà Nội. Thế nên, khi bà mất tích, chị Thùy và mọi người đoán bà Liễu nhớ con gái nên đạp xe đi tìm.
Đúng như dự đoán, ngày 26/5, một người dân thấy bà Liễu đạp xe trên tuyến đường thuộc khu đô thị Đô Nghĩa, Hà Đông, Hà Nội.
Người này gửi video, ảnh chụp cho chị Thùy. Đáng tiếc, bà Liễu đạp xe rất nhanh và đi vào khu vực tối vắng nên họ không kịp giữ chân.

Nhận được tin, chị Thùy đến khu vực này tìm kiếm nhưng không gặp được mẹ. “Bà đi cũng không mang theo giấy tờ tùy thân, đầu óc lúc tỉnh lúc mê nên tôi rất lo”, chị Thùy buồn bã nói.
Dự định đón mẹ về sống chung
Không cầm được nước mắt, chị Thùy bật khóc nói: “Tôi không có bố, chỉ có hai mẹ con nương tựa nhau.
Từ ngày mẹ mất tích, tôi ăn không ngon ngủ không yên. Từng đêm, tôi ôm hy vọng được nghe ai đó nói: “Có thấy bác ở…”.
Mỗi cuộc gọi lạ đến tôi đều nín thở mong tin mẹ. Tôi chỉ ước nghe tin mẹ khỏe mạnh, đang ở đâu đó và có người giúp đỡ”.
Theo chị Thùy, lúc ở quê bà Liễu vẫn biết giữ và sử dụng tiền. Mỗi ngày, bà vẫn tự mình đi chợ mua thức ăn về nấu cơm.
Vì lấy chồng ở xa, chị Thùy chưa có điều kiện đón mẹ về chăm. Chị cũng nghĩ mẹ sống với em gái chưa chồng và ở quê sẽ thoải mái đầu óc hơn.
“Mẹ con ở cách xa nhau, tôi muốn quan tâm, hỏi han cũng khó. Nếu muốn gọi điện thoại cho mẹ, tôi cũng phải nhờ họ hàng. Cứ thế, tôi thấy ngại, sợ làm phiền mọi người nên chỉ liên lạc lúc cần”, chị Thùy tâm sự.
Trước khi mẹ mất tích, chị Thùy dự định đón mẹ về ở chung. Chị cũng tính đưa mẹ vào bệnh viện ở Hà Nội chữa trị. Tuy nhiên khi chưa kịp thực hiện, chị đã hay tin mẹ mất tích.

Hiện tại, chị Thùy đã nhờ cơ quan công an ở Hà Nội và Thanh Hóa hỗ trợ tìm kiếm bà Liễu. Chị cũng đăng tải thông tin mẹ mất tích lên các hội, nhóm trên mạng xã hội và tha thiết mong cộng đồng mạng hỗ trợ mình trong việc tìm kiếm mẹ.
Đại diện Công an xã Thanh Sơn xác nhận, đã nhận được trình báo của gia đình về việc bà Lê Thị Liễu mất tích. Ngay sau đó, công an đã phát đi thông báo tìm người.
“Bà Liễu có dáng người gầy, tóc dài, khi đi mặc áo màu hồng, quần màu đen, di chuyển trên chiếc xe đạp có khung sắt màu đỏ.
Nếu ai thấy bà Liễu ở đâu hoặc có thông tin xin thông báo về Công an xã Thanh Sơn”, đại diện Công an xã Thanh Sơn thông tin.