Nửa đêm về phòng, tôi thấy chồng đang rút trộm vàng cưới nhưng sự thật đằng sau khiến tôi tê dại
Tôi không có kịch bản nào trong đầu để chuẩn bị cho một đêm như thế.
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Nửa đêm về phòng, tôi thấy chồng đang rút trộm vàng cưới nhưng sự thật đằng sau khiến tôi tê dại", nội dung như sau:
Đêm định mệnh và sự thật vỡ vụn
Tôi từng nghĩ, nếu chồng mình ngoại tình, có lẽ tôi còn biết cách đối mặt. Nhưng chuyện này thì không. Tôi hoàn toàn không có một kịch bản nào trong đầu để chuẩn bị cho một đêm như thế.
Tôi đi làm về muộn do liên hoan công ty, gần 11 giờ đêm mới mở cửa phòng ngủ. Căn phòng tối om, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt hắt ra từ chiếc đèn ngủ. Tôi định bật đèn thì bỗng sững lại, như đóng băng tại chỗ. Chồng tôi đang ngồi bệt dưới sàn nhà, lưng quay về phía cửa, tay mở chiếc hộp nhỏ mà tôi vẫn cất kỹ dưới đáy tủ – chiếc hộp đựng toàn bộ vàng cưới của hai đứa.
Anh ấy dường như không nghe thấy tiếng tôi bước vào. Tôi đứng chết lặng, dõi theo từng cử chỉ của anh. Bàn tay anh cẩn thận lôi ra từng chiếc vòng, từng đôi bông tai, những tờ giấy đỏ gói vàng rồi cho tất cả vào một túi vải nhỏ. Cách anh làm cứ như thể đã thực hiện điều này vài lần rồi, thành thạo và đầy tính toán.
Tôi không thể thét lên. Tôi chỉ hỏi, giọng lạc hẳn đi: "Anh đang làm gì thế?".
Anh giật bắn mình, quay phắt lại, mặt trắng bệch như vừa bị bắt quả tang ăn trộm. Mà đúng là như vậy. Anh cuống quýt lắp bắp: "Anh… anh không định lấy đâu… Anh chỉ…".
Rồi anh ngồi thụp xuống, thở dốc như sắp khóc. Tôi không chen vào một lời nào. Mọi cảm giác trong tôi lúc ấy là sự giận dữ, tổn thương và sợ hãi đan xen, siết chặt lấy lồng ngực như một bó gai nhọn.
Anh thú nhận rằng từ một năm nay đã sa vào cờ bạc. Ban đầu chỉ là vài trận bóng, vài lần cá độ nhỏ, nhưng rồi thua, lại càng muốn gỡ. Thua nữa, càng cay cú, nợ nần chồng chất. Bạn bè dần quay lưng. Anh giấu tôi, giấu cả bố mẹ, lấy sạch tiền tiết kiệm. Đến giờ, ngân hàng gọi về tận công ty, anh sợ tôi biết nên lén lút tìm đến thứ duy nhất chưa động tới: vàng cưới.
Tôi không biết mình đã ngồi như thế bao lâu. Mọi thứ xung quanh tôi như mờ đi, chỉ có cảm giác nhói buốt giữa ngực là rõ ràng nhất. Vàng có thể mất đi. Nhưng sự tin tưởng thì sao? Làm sao tôi có thể nhìn chồng mình như trước đây được nữa?
Tôi hỏi anh: "Nếu tôi không về đúng lúc, anh có lấy hết số đó không?".
Anh không trả lời. Và chính sự im lặng đó mới là điều khiến tôi đau đớn nhất.
Suốt đêm ấy, tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi không biết nên thương hay nên hận. Một phần tôi muốn tha thứ vì biết anh đang trong cơn tuyệt vọng. Nhưng một phần khác, tôi lại thấy mình như kẻ bị phản bội đến tận xương tủy. Tôi không biết trong bao nhiêu lần anh ôm tôi ngủ, ánh mắt anh có còn thật lòng hay không.
Sáng hôm sau, anh xin tôi thêm một cơ hội. Tôi không gật đầu, cũng không lắc đầu. Tôi chỉ dọn cơm, rồi im lặng như một cái bóng. Nhìn anh, tôi thấy một người đàn ông đã lạc lối. Nhưng cũng thấy chính mình – một người phụ nữ bị đẩy ra khỏi chiếc kén an toàn mà mình tưởng đã dày công dệt nên.
Vàng cưới, tưởng là kỷ niệm, hóa ra lại trở thành bằng chứng cho một sự đổ vỡ âm thầm.
Tôi chưa biết nên làm gì. Ly hôn? Tha thứ? Cứu chồng hay cứu lấy chính mình? Mọi thứ trong tôi đang rối như tơ vò. Nhưng tôi biết một điều, nếu tiếp tục bước đi trên con đường này, tôi không thể bước bằng niềm tin như cũ được nữa rồi.
Tôi nên làm gì lúc này? Ai đó có thể cho tôi một lời khuyên không?
Báo Đời sống Pháp luật có bài viết: "Con trai cả xây nhà 10 tỷ đồng báo hiếu, mẹ vừa qua đời, anh em kiện ra tòa đòi thừa kế: Tòa phán “tài sản không thuộc về người đứng tên sổ đỏ”", nội dung như sau:
Nỗi lòng người con hiếu thảo và bản án bất ngờ
Tôi là Chu, người con cả trong một gia đình nghèo khó ở Chiết Giang, Trung Quốc. Tuổi thơ tôi gắn liền với ngôi nhà đất cũ kỹ, ẩm thấp, nơi cả nhà nương tựa qua bao năm tháng cơ cực.
Năm tôi 19 tuổi, cha tôi qua đời sau một thời gian dài chống chọi với bệnh nặng. Gia đình lâm vào cảnh trắng tay, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời quê lên Thâm Quyến làm thuê, hy vọng kiếm tiền phụ giúp mẹ và các em thơ. Những ngày đầu nơi đất khách, tôi làm công nhân trong nhà máy, tối đến lại tranh thủ bày quầy hàng rong để kiếm thêm chút thu nhập.
Số tiền kiếm được chẳng đáng là bao, nhưng tôi luôn cố gắng chắt chiu, chỉ giữ lại một phần nhỏ cho mình, còn lại đều đặn gửi về quê phụ mẹ nuôi các em ăn học. Nhờ sự tần tảo đó, các em tôi lần lượt trưởng thành, có đứa vào đại học, có đứa lập gia đình, cuộc sống dần ổn định. Còn tôi, vẫn tiếp tục bươn chải, tích góp từng đồng vốn liếng, rồi mở cửa hàng buôn bán nhỏ, dần dà gây dựng được cơ ngơi riêng.
Nhiều năm sau, khi sự nghiệp đã vững vàng, em gái tôi khuyên nên xây một căn nhà khang trang cho mẹ, để bà có nơi an dưỡng tuổi già. Không chút do dự, tôi liền về quê mua đất, thuê thợ xây. Tổng chi phí cho căn nhà này lên đến khoảng 2,9 triệu NDT (hơn 10,5 tỷ đồng theo thời giá hiện nay).
Vì công việc thường xuyên phải đi xa, lại muốn tiện cho việc quản lý hộ khẩu, tôi quyết định để quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà dưới tên mẹ. Khi hoàn tất mọi giấy tờ, tôi đích thân mang giấy chứng nhận về trao tận tay mẹ. Bà xúc động đến rơi nước mắt, còn bà con lối xóm ai nấy cũng tấm tắc khen ngợi tấm lòng hiếu thảo của tôi dành cho mẹ.
Thế nhưng, khi ngôi nhà vừa sửa sang xong xuôi, chuẩn bị dọn vào ở thì mẹ tôi đột ngột qua đời vì bệnh tim. Nỗi đau mất mẹ chưa kịp nguôi ngoai, tôi lại phải đối mặt với một biến cố khác: nhận được giấy triệu tập của tòa án. Nội dung thông báo cho biết hai người em trai của tôi đã khởi kiện, yêu cầu chia ngôi nhà mới xây này theo diện tài sản thừa kế hợp pháp của mẹ.
Bản án đầy bất ngờ
Bàng hoàng trước sự việc, tôi lập tức liên hệ với người em thứ hai để hỏi cho ra nhẽ. Cậu em này thẳng thừng đáp: “Nhà đứng tên mẹ, mẹ mất rồi thì là tài sản thừa kế của các con, anh không thể giữ làm của riêng”. Người em út cũng cùng quan điểm, cho rằng dù tôi bỏ tiền xây nhà thì về mặt pháp lý, ngôi nhà vẫn thuộc về mẹ khi còn sống.
Không thể chấp nhận lý lẽ đó, tôi quyết định đưa vụ việc ra tòa để làm rõ quyền sở hữu tài sản. Tại phiên xét xử, tôi trình bày toàn bộ quá trình từ việc mua đất, ký hợp đồng thi công cho đến thanh toán chi phí xây dựng. Tất cả giấy tờ từ hợp đồng mua bán, hóa đơn vật liệu, chứng từ chuyển khoản ngân hàng đều đứng tên tôi và chứng minh rõ ràng tôi là người trực tiếp chi trả.
Về phía hai người em, họ viện dẫn rằng tài sản đứng tên người đã mất được coi là di sản hợp pháp, các con đều có quyền thừa kế theo quy định của pháp luật. Hai người này khẳng định giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà và đất mang tên mẹ nên phải chia đều cho tất cả anh em.
Hội đồng xét xử đã tiến hành xem xét kỹ lưỡng các tài liệu, chứng cứ và lời khai của các bên liên quan. Kết quả thẩm tra cho thấy toàn bộ các hợp đồng, hóa đơn, giấy tờ tài chính đều chứng minh tôi là người duy nhất đứng ra đầu tư xây dựng căn nhà. Từ khâu mua đất, xây dựng, sửa chữa đến hoàn thiện đều do tôi chi trả bằng tiền cá nhân.
Sau khi phân tích các chứng cứ và lập luận, tòa án nhận định: Việc ngôi nhà đứng tên mẹ trong giấy chứng nhận quyền sở hữu là do tôi muốn thuận tiện cho công việc gia đình và thể hiện lòng hiếu thảo. Đây không phải là hành vi tặng cho tài sản hay hợp pháp hóa quyền sở hữu cho mẹ.
Căn cứ vào các quy định pháp luật và chứng cứ có trong hồ sơ, hội đồng xét xử quyết định bác toàn bộ yêu cầu chia thừa kế của hai người em. Tòa công nhận quyền sở hữu hợp pháp ngôi nhà thuộc về tôi – người trực tiếp bỏ tiền xây dựng và có đủ chứng cứ tài chính chứng minh.
Sau khi bản án được tuyên, vụ việc thu hút sự chú ý lớn trong cộng đồng địa phương. Tòa án cũng khuyến nghị: Trong các giao dịch dân sự và tài sản gia đình, đặc biệt liên quan đến bất động sản có giá trị lớn, các bên nên lập hợp đồng, thỏa thuận rõ ràng về quyền sở hữu để tránh phát sinh tranh chấp phức tạp sau này.
Vụ kiện khép lại với phần thắng thuộc về người trực tiếp đầu tư tài sản. Tuy nhiên, sự việc cũng cho thấy những hệ lụy đau lòng khi tài sản trong gia đình không được thỏa thuận, ràng buộc chặt chẽ về mặt pháp lý ngay từ đầu.
Nguồn:
https://thanhnienviet.vn/nua-dem-ve-phong-toi-thay-chong-dang-rut-trom-vang-cuoi-nhung-su-that-dang-sau-khien-toi-te-dai-209250614134009745.htm
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/con-trai-xay-nha-10-ty-dong-bao-hieu-me-vua-qua-doi-anh-em-kien-ra-toa-doi-thua-ke-toa-phan-tai-san-khong-thuoc-ve-nguoi-dung-ten-so-do-a545765.html