Gửi tiền nhờ mẹ chồng ở dưới quê chăm cháu nhưng bà luôn miệng nói không đủ, tôi tá hoả khi phát hiện ra sự thật ngày trở về

Tôi thật không thể chấp nhận được việc mẹ chồng đối xử với gia đình nhỏ của tôi như thế.

Báo Người Đưa Tin năm 2023 đưa thông tin với tiêu đề: Gửi tiền nhờ mẹ chồng ở dưới quê chăm cháu nhưng bà luôn miệng nói không đủ, tôi tá hoả khi phát hiện ra sự thật ngày trở về. Với nội dung như sau: 

Sau khi tôi và chồng kết hôn, chúng tôi không có con ngay lập tức vì điều kiện kinh tế gia đình không được khá giả. Bố mẹ chồng đều là nông dân bình thường, thu nhập thấp. Anh chồng thì "ham ăn lười làm", luôn gây chuyện nên bố mẹ chồng của tôi phải chật vật vì anh rất nhiều. 

May mắn thay một thời gian sau đám cưới vợ chồng tôi nửa năm, có một người con gái trong khu phố, là con một trong gia đình đã gặp anh chồng tôi và đem lòng ái mộ. Nhưng bố mẹ cô gái này có một điều kiện là muốn anh chồng tôi về ở rễ gia đình họ. Tình huống này gây ra một số xáo trộn và căng thẳng trong gia đình, đặc biệt là với bố mẹ chồng tôi. Nhưng vì nghĩ cho tương lai của người con lớn, với hy vọng anh chồng tôi sẽ tu chí làm ăn khi đã "thành gia lập thất", nên bố mẹ chồng tôi cũng thoả hiệp.

Sau đó, tôi và chồng cũng quyết định chuyển đến một thành phố khác để tìm kiếm công việc tốt hơn, và cải thiện cuộc sống của mình. Tuy nhiên, lần dịch chuyển này cũng đã dẫn đến một số thách thức mới. Tôi bất ngờ mang thai ngoài kế hoạch, vợ chồng tôi rất hoang mang vì thời điểm này cuộc sống cả hai còn chưa cải thiện.

Tuy nhiên, chúng tôi đã quyết định cố gắng sinh con ra chứ không thể nào bỏ con được, và tôi đã sinh được một bé trai kháu khỉnh sau hơn 9 tháng mang bầu. Lúc đó, chúng tôi rất hạnh phúc và cảm thấy may mắn với sự ra đời bất ngờ của "thiên thần nhí" này. Một khoảng thời gian sau khi em bé đã lớn hơn, chúng tôi đưa bé về thăm bố mẹ chồng, họ rất vui mừng và đề nghị được chăm sóc cháu nội để vợ chồng tôi toàn tâm toàn sức làm ăn. Tuy nhiên, thời điểm đó tôi không muốn để con lại cho ông bà nội mà muốn tự mình chăm sóc.

Nhưng rồi, trong quá trình nuôi con thì vợ chồng tôi đã gặp phải rất nhiều khó khăn, đặc biệt là về tài chính. Chồng tôi phải cày cuốc một mình vất vả để đáp ứng các nhu cầu của gia đình 3 người, còn tôi thì chỉ ở nhà chăm con nên không có bất kỳ khoản thu nhập nào. Vậy nên tôi đã bàn bạc với anh về việc bản thân muốn đỡ đần kinh tế, và sẽ tìm một công việc để đi làm.

Khi đó, chúng tôi đang sống trong một phòng trọ nhỏ trên phố, và nếu chúng tôi muốn thuê phòng trọ khác để mẹ chồng lên ở, chăm sóc con hộ thì chi phí thuê nhà sẽ tốn kém nhiều hơn nữa, thời điểm này vợ chồng tôi không đủ khả năng để tự chi trả. Trong khi đó thì ở quê, mọi chi phí đều không đáng kể. Sau nhiều lần suy nghĩ, chúng tôi quyết định gửi con về quê. Dù không muốn nhưng cả hai vợ chồng không còn lựa chọn nào khác, chỉ khi nào làm ăn khấm khá hơn, chúng tôi mới có thể đoàn tụ với con.

Sau khi vợ chồng tôi gửi con về quê nhờ bố mẹ chồng chăm, chúng tôi đã thỏa thuận với mẹ chồng rằng hàng tháng sẽ phụ tiền sinh hoạt cho con. Ban đầu, tôi đã trao đổi với mẹ chồng là 3 triệu đồng, nhưng mẹ chồng tôi nói rằng không cần nhiều tiền như vậy, vì trẻ con không mua sắm nhiều. Vậy nên, tôi đã gửi về cho mẹ chồng 2 triệu rưỡi vào những tháng đầu tiên.

Tuy nhiên, 2 tháng sau, mẹ chồng của tôi nói rằng tiền sinh hoạt phí 2 triệu rưỡi là không đủ, vì đứa trẻ dần lớn lên nên các chi phí tăng cao. Tôi đã thêm 500 nghìn vào tháng tiếp theo. Nhưng sau một thời gian, mẹ chồng lại nói rằng số tiền đó không đủ, vì trẻ em cần đồ chơi và đồ dùng học tập, những thứ hiện nay rất đắt đỏ. Tôi nghĩ cũng đúng nên đã thêm tới 1 triệu nữa, tổng cộng là 4 triệu mỗi tháng.

Nhưng sau một tháng, mẹ chồng tôi lại tiếp tục nói rằng số tiền đó không đủ và yêu cầu thêm. Tôi cũng không nghĩ nhiều mà đã gửi cho mẹ chồng 5 triệu. Tuy nhiên, mức lương của tôi chỉ có 8 triệu, sau khi gửi tiền về quê cho mẹ chồng nuôi cháu, tôi chỉ còn lại 3 triệu với vô số khoản chi khác phải lo, nào là tiền trọ, điện nước, ăn uống, xăng xe, thuốc măng... Tôi bối rối khi mẹ chồng tôi vẫn luôn phàn nàn rằng số tiền đó không đủ.

Tôi và chồng cảm thấy có gì đó không ổn ở đây, vì vậy tôi đã quyết định về quê để tìm hiểu tình hình thực tế. Sau khi về đến quê, tôi mới biết rằng mẹ chồng tôi đã sử dụng tiền sinh hoạt phí mà vợ chồng tôi gửi về mỗi tháng, để nuôi cả đứa cháu trai là con của anh chồng tôi. Trong khi đó, bố mẹ chồng lại không nhận được bất kỳ khoản phụ cấp nào từ gia đình anh chồng chị dâu. Tôi rất bất ngờ và cảm thấy bức xúc về điều này.

Vợ chồng anh chồng tôi ban đầu phụ thuộc vào nhà vợ, nhưng cả hai đều lười biếng không chịu làm ăn, sau khi mất đi chỗ dựa nhà ngoại, họ lại về nhà nội tiếp tục ăn bám. Ban đầu, mẹ chồng tôi tưởng chỉ tạm thời trông nom cháu trai, nhưng sau đó lại nhận ra phải chăm sóc lâu dài. Hai vợ chồng anh lại không hỗ trợ bất kỳ khoản tiền nào, lại thường xuyên ghé về nhà ăn uống mà không đóng góp chi phí. Bố mẹ chồng tôi không giàu có, vì thế chỉ có thể xin trợ cấp từ vợ chồng tôi bằng cách như thế.

Tôi rất tức giận khi phát hiện ra chuyện này, tại sao bố mẹ chồng tôi có thể làm như vậy với vợ chồng tôi? Cả hai vợ chồng tôi cũng không khá giả gì, mỗi đồng tiền kiếm ra đều vô cùng khó khăn, đánh đổi rất nhiều mồ hôi và nước mắt. Trong khi đó, anh chồng và chị dâu đều khoẻ mạnh, chứ đâu phải mất khả năng làm việc, chỉ là họ lười biếng mà thôi. Vậy mà mẹ chồng tôi lại sử dụng tiền của chúng tôi để nuôi cả con của anh chị, tôi thực sự rất buồn và chán nản. 

Sau khi tôi thông báo cho chồng về sự việc, anh đã rất bức xúc và yêu cầu cả hai vợ chồng tự chăm sóc con. Vì vậy, tôi quyết định bế con lên thành phố cùng với bố mẹ, chứ không thể gửi cho ông bà nội được nữa. Dù có khó khăn đến đâu, vợ chồng tôi cũng sẽ cố gắng tự mình nuôi con chu toàn nhất.

Tâm sự từ độc giả [email protected]

Việc bố mẹ đi làm ăn xa và gửi con nhỏ cho ông bà chăm sóc là một lựa chọn phổ biến hiện nay. Tuy nhiên, việc này cũng có những ưu điểm và nhược điểm cần được xem xét trước khi đưa ra quyết định.

Một số ưu điểm của việc gửi con nhỏ cho ông bà chăm sóc là sự an toàn, tiện lợi và tiết kiệm chi phí. Nếu ông bà có kinh nghiệm và khả năng chăm sóc trẻ, thì đưa con nhỏ cho ông bà chăm sóc là một lựa chọn an toàn hơn so với việc để trẻ một mình ở nhà. Điều này cũng giúp bố mẹ có thể tập trung vào công việc, mà không cần lo lắng về việc chăm sóc con. Ngoài ra, việc gửi con nhỏ cho ông bà chăm sóc cũng có thể giúp tiết kiệm chi phí, so với việc thuê người giữ trẻ hoặc đưa con đến trung tâm giữ trẻ.

Tuy nhiên, lựa chọn gửi con nhỏ cho ông bà chăm sóc cũng có những nhược điểm, như mối quan hệ, sự phát triển và sự an toàn. Việc trẻ sống xa bố mẹ ngay từ khi còn nhỏ có thể ảnh hưởng lớn đến mối quan hệ giữa bố mẹ và con cái. Trẻ có thể cảm thấy thiếu sự chăm sóc và tình cảm từ bố mẹ, đồng thời có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ. Trẻ cần được tương tác với nhiều người khác nhau để phát triển kỹ năng xã hội và ngôn ngữ. Nếu ông bà không có kinh nghiệm và khả năng chăm sóc trẻ, đưa con nhỏ cho ông bà chăm sóc có thể gây nguy hiểm cho trẻ.

Vì vậy, trước khi đưa ra quyết định gửi con nhỏ cho ông bà chăm sóc, bố mẹ nên xem xét kỹ lưỡng các ưu điểm và nhược điểm của việc này. Nếu ông bà có khả năng chăm sóc và trẻ có mối quan hệ tốt với ông bà, thì việc gửi con nhỏ cho ông bà có thể là một lựa chọn tốt. Tuy nhiên, nếu ông bà không có kinh nghiệm và khả năng chăm sóc, hoặc trẻ cần tương tác với nhiều người khác nhau để phát triển, thì bố mẹ nên xem xét các lựa chọn khác để đảm bảo sự an toàn và phát triển của con.

Tiếp dến, báo Người Đưa Tin cũng có bài đăng tương tự với thông tin: Mẹ chồng đòi 100 triệu tiền công chăm cháu rồi tức tốc bỏ về quê vì nghe được lời con dâu nói xấu

Nội dung được báo đưa như sau: 

Khi viết những dòng tâm sự này, lòng tôi đang rất rối bời, ân hận vì trót nhỡ lời nói xấu mẹ chồng để rồi bà quyết không ở lại chăm con giúp tôi nữa, lại đòi 100 triệu tiền lương đáng ra chúng tôi phải trả cho bà suốt 1 năm qua.

Vợ chồng chúng tôi lấy nhau 2 năm thì có 1 cô con gái. Tôi là giáo viên tiếng Anh nhưng không đi dạy ở trường nào mà lập trung tâm riêng của mình. Để giữ chân học sinh, sau 2 tháng sinh con tôi đã bắt đầu quay trở lại với công việc của mình. Bởi thế tôi bàn với chồng đằng nào cũng phải thuê người giúp việc chăm sóc con mà mình thì không yên tâm giao con cho người lạ, vậy nên nhờ mẹ chồng ở dưới quê lên chăm sóc cháu.

Khi mẹ chồng lên, chúng tôi cũng thỏa thuận rõ ràng rằng sẽ gửi mẹ 8 triệu đồng mỗi tháng để mẹ chi tiêu các việc ở quê nhưng lúc đó mẹ chồng tôi một mực không đồng ý. Mẹ nói:

- Chăm sóc con cháu một phần cũng là trách nhiệm của mẹ nên các con cũng không phải gửi tiền lương cho mẹ làm gì. Mẹ có tiền lương hưu cũng đủ để chi trả các cồng việc dưới quê rồi.

Ảnh minh họa

Khi nghe bà nói thế, vợ chồng chúng tôi cũng yên tâm phần nào. Nếu tích góp được tiền thì cuối năm sẽ trả bà 1 cục còn nếu không tích góp được thì cũng không quá lo lắng.

Hàng ngày chồng tôi đi làm kết hợp đưa tôi đi dạy nên hầu hết việc nhà đều là do mẹ chồng tôi đảm đương. Bà chăm cháu, cho cháu ăn, ru cháu ngủ, đưa cháu đi chơi... những lúc cháu ngủ thì bà cũng tranh thủ cơm nước, giặt giũ... để chúng tôi đi làm về có cơm ăn luôn.

Thế nhưng cuộc sống chung không tránh khỏi những lúc va chạm và bất đồng quan điểm. Vì thế nhiều thứ tôi có phần không hài lòng về mẹ chồng vì bà hay chăm cháu kiểu "nhà quê cổ hủ". Hơn hết mẹ chồng tôi lại có một tính xấu là thích buôn chuyện. Bà mới lên sống được vài tháng đã giao lưu hết với tất cả mọi người trong tầng rồi ở trong nhóm chung cư. Chuyện trong nhà có gì bà đều nói ra tất. Điều đó cũng khiến tôi không được thoải mái.

Khi nói với chồng để chồng tôi nhắc nhở mẹ thì chồng tôi đều xua đi rồi bảo:

- Mẹ già rồi, chăm cháu cho mình thế là tốt lắm rồi, em còn đòi hỏi gì thêm. Cứ kệ mẹ đi.

Nghe vậy tôi lại càng bực mình hơn. Không biết xả tức cùng ai, vào một hôm chủ nhật được nghỉ ở nhà, tôi có bế con sang nhà bà hàng xóm để chơi. Trong lúc buôn chuyện có buột miệng nói xấu mẹ chồng chuyện bà thường nấu cháo ăn dặm cho cháu quá mặn hay chăm cháu không được "hiện đại" theo ý tôi. Những tưởng cũng chỉ là câu chuyện buôn rảnh rỗi, ai ngờ ngay hôm sau toàn bộ những gì tôi kể lại được bà hàng xóm kể lại với mẹ chồng tôi. Mẹ chồng đùng đùng nổi giận về nhà trút bực tức với vợ chồng tôi:

- Mẹ không ngờ trong mắt các con mẹ lại là người như thế, các con không nói thẳng với mẹ mà lại đi nói với hàng xóm rồi người ta nói lại với mẹ. Tất cả những điều mẹ làm có thể không hợp với cách nuôi con của các con nhưng mẹ đều muốn tốt cho cháu.

Hơn hết, các con đi làm cả ngày, tối về mẹ cũng muốn để các con nghỉ ngơi nên sẵn sàng trông cháu cả đêm quấy khóc. Vậy mà vợ con lỡ phủi công lao của mẹ, nói rằng mẹ lên đây chăm cháu còn nhàn hơn đi làm ở quê, đêm hôm không phải dậy pha sữa hay làm gì cả. Giờ có hai đứa ở đây, mẹ hỏi xem có đúng là các con nói vậy không? có đúng là mẹ ở đây vô tích sự và làm các con không thoải mái như vậy không?

Ảnh minh họa

Biết là đã hớ miệng nói xấu mẹ chồng và giờ đây bị bà biết được nhưng cũng nhân dịp này tôi đã nói ra hết những sự không hài lòng của mình với cách chăm sóc cháu kiểu "nhà quê" của bà. Mong rằng bà sẽ hiểu ra và sửa sai. Thế nhưng ngược lại, bà đùng đùng nổi giận đòi về quê không ở lại chăm sóc cháu nữa. Trước khi đi, bà còn đòi tiền lương:

- Mẹ lên đây đã hơn 1 trời, giờ thì các con thanh toán tiền lương cho mẹ như các con đã nói đi để mẹ về quê. Coi như là bao lâu qua các con thuê 1 người bảo mẫu, trả lương, giờ không ưng ý nữa thì ta đi về. Con ai người đó tự chăm sóc.

Tôi ngỡ ngàng khi mọi việc bị đẩy đi quá xa nhưng giờ đây không biết phải nói như thế nào nữa. Ngay buổi chiều hôm đó, mẹ chồng thu xếp quần áo ra bến bắt xe về quê. Chồng giận tôi ra mặt và bắt tôi chuẩn bị đủ số tiền gần 100 triệu để mang về gửi bà như lời tôi đã hứa, sau đó xin lỗi mẹ. Thế nhưng tôi cũng chưa thực hiện ngay vì nghĩ thôi bà giận cũng đã giận rồi, để khi nào nguôi giận xin lỗi là lại êm xuôi.