Vợ cũ mang theo con trai đi tái hôn, tôi đến dự đám cưới rồi chết lặng khi biết danh tính chú rể

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Tháng 12 năm ngoái, vợ cũ gọi, bảo cô ấy sắp tái hôn. Tôi ngạc nhiên, nhưng cũng vui thầm.

Báo Thời báo VHNT có bài viết: "Vợ cũ mang theo con trai đi tái hôn, tôi đến dự đám cưới rồi chết lặng khi biết danh tính chú rể", nội dung như sau:

Khi bình yên không đến như tôi nghĩ

Tôi từng tin rằng, chỉ cần vợ cũ tái hôn, cuộc đời mình sẽ trở nên bình yên. Nhưng rồi, khi khoảnh khắc ấy thực sự xảy ra, tôi mới nhận ra, hóa ra tôi chẳng hề sẵn sàng chút nào…

Tôi và cô ấy quen nhau năm tôi 28 tuổi, qua sự mai mối của gia đình. Hồi đó, tình yêu không quá nồng nhiệt, nhưng bố mẹ cứ giục giã nên chúng tôi nhanh chóng về chung một nhà. Cô ấy là một người phụ nữ thực sự đảm đang, hiền lành và chịu khó.

Trước khi cưới, tôi đang khởi nghiệp kinh doanh. Sau khi cưới, cô ấy theo tôi cùng lăn lộn trên thương trường. Có lần, tôi gặp trục trặc lớn về vốn, tưởng chừng như sụp đổ. Cô ấy không nói một lời nào, đưa tôi toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình, chỉ nói vỏn vẹn:

"Mất hết thì mình làm lại từ đầu. Cố lên anh, em sẽ luôn bên cạnh anh."

Đến tận bây giờ, tôi vẫn luôn mang ơn cô ấy vì điều đó.

Khi cô ấy mang thai, bố mẹ tôi chuyển lên sống cùng. Rồi chị gái tôi ly hôn, cũng dọn đến ở chung. Mọi việc nhà bỗng chốc dồn hết lên vai vợ tôi. Cô ấy nhiều lần than thở về sự lười biếng của chị tôi, nhưng thú thật, tôi chẳng mấy để tâm.

Tôi từng nghĩ đơn giản, bình thường cô ấy làm từng đó việc, giờ thêm người thì công việc cũng quanh quẩn bấy nhiêu thôi, nhà có rộng hơn đâu mà nhiều việc hơn. Vì thế, tôi không đứng về phía cô ấy, cũng chẳng đứng ra giải quyết những mâu thuẫn âm ỉ trong căn nhà chật chội ấy.

Ngã rẽ cuộc đời

Trong lúc công việc đang "lên như diều gặp gió", tôi lại bắt đầu xa cách gia đình. Tôi quen Lệ – một cô gái dịu dàng, biết lắng nghe. Cô ấy khiến tôi cảm thấy mình được trân trọng, thấy nhẹ nhõm mỗi khi tâm sự. Dần dần, tôi đã ngoại tình.

Vợ tôi phát hiện ra. Cô ấy đã gào khóc, đập phá đồ đạc, rồi kiên quyết đòi ly hôn. Dù bố mẹ tôi ra sức phản đối, cô ấy vẫn một mực mang con theo, còn tôi thì cũng chẳng giữ.

Một tháng sau ly hôn, tôi vội vàng cưới Lệ vì cô ấy báo có thai. Cứ tưởng cuộc đời mình sẽ sang một trang mới, nhưng hóa ra đời đâu đơn giản như vậy.

Vợ cũ liên tục gọi điện, nói con nhớ tôi, muốn tôi đến chơi. Ban đầu tôi còn qua thăm con, nhưng dần dần, Lệ bắt đầu nổi đóa. Cô ấy ghen tuông, bóng gió mắng nhiếc. Có lần còn xô xát với mẹ tôi vì cho rằng bà bênh vợ cũ. Nhà cửa chẳng còn yên ổn nữa.

Lệ luôn nghi ngờ tôi còn tình cảm với vợ cũ. Tôi mệt mỏi lắm, giải thích mãi cũng chẳng ai tin. Cô ấy còn bảo tôi nên giúp vợ cũ tìm người để tái hôn để cô ấy có nơi nương tựa, không làm phiền chúng tôi nữa.

Tôi nghe theo, thậm chí còn rủ vợ cũ đi xem mắt vài lần, nhưng lần nào cô ấy cũng tìm lý do từ chối. Mỗi lần như thế, Lệ lại càng điên tiết hơn. Cuối cùng, cô ấy đòi ly hôn. Tôi buộc phải dừng việc giúp vợ cũ xem mắt.

Tôi cắt đứt mọi liên lạc, không còn gặp lại vợ cũ. Cô ấy cũng không gọi nữa. Mọi thứ tưởng chừng như đã lặng sóng.

Cái kết không thể tin nổi

Tháng 12 năm ngoái, vợ cũ gọi điện, báo rằng cô ấy sắp tái hôn. Tôi ngạc nhiên, nhưng trong lòng cũng thầm vui. Cô ấy mời tôi đến dự đám cưới. Tôi hỏi chú rể là ai, cô ấy chỉ nói:

"Đến rồi anh sẽ biết."

Hôm đó, tôi chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Một phần vì tò mò, phần khác là muốn tỏ ra phong độ. Nhưng rồi, khi chú rể bước ra từ lễ đường, tôi chết lặng. Đó chính là Tuấn – người bạn thân của tôi, người từng làm phù rể trong đám cưới của tôi và cô ấy. Người từng gọi tôi là anh em, từng ngồi chung bàn nhậu chia sẻ đủ mọi chuyện đời.

Tôi không thể tin vào mắt mình. Tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Tôi không biết nên vui hay nên giận. Trong đầu tôi hiện lên rõ mồn một hình ảnh ngày cưới năm xưa: Tuấn đứng cạnh tôi, cười nói chúc mừng, giờ lại khoác tay cô dâu ấy bước đi giữa tiếng nhạc hôn lễ. Thật oái oăm làm sao!

Sau tiệc cưới, tôi nhắn tin hỏi vợ cũ vì sao lại là anh ta? Cô ấy chỉ trả lời ngắn gọn:

"Vì anh ấy vẫn thương em, chưa từng thay đổi."

Một câu nói như kim đâm thẳng vào lòng tôi. Chẳng nhẽ Tuấn đã thầm để ý đến vợ tôi từ rất lâu rồi ư?

Giờ đây, công việc làm ăn của tôi lao dốc. Lệ chẳng chăm con, việc nhà cũng bỏ bê, lại suốt ngày cãi nhau với mẹ tôi. Mẹ tôi nhiều lần bảo tôi nên tìm cách đưa vợ cũ về, nhưng giờ cô ấy cũng có cuộc sống riêng rồi.

Đến lúc ấy, tôi mới nhận ra mình đã sai ngay từ lúc ban đầu. Mỗi đêm, tôi đều nghĩ về cảnh con trai tôi sống vui vẻ bên mẹ và… người bạn cũ của tôi. Nghĩ đến điều đó, tim tôi quặn thắt. Có lẽ, chính tay tôi đã đánh mất người phụ nữ từng vì tôi mà dốc hết tâm can.

Bạn nghĩ sao về câu chuyện của tôi? Liệu tôi có thể làm gì để vượt qua cảm giác này không?

Báo Thời báo VHNT có bài viết: "Vay bạn trai 200 triệu chữa bệnh cho bố, nào ngờ anh đưa ra điều kiện khiến gia đình tôi tranh cãi", nội dung như sau:

Nỗi niềm về tình yêu và tiền bạc

Tôi và Kiên đã bên nhau được sáu tháng rồi. Anh ấy là con út trong một gia đình mà bố mẹ đều là công chức đã về hưu. Thu nhập của Kiên mỗi tháng là 25 triệu, còn của tôi thì khiêm tốn hơn, chỉ 8 triệu.

Tuy kiếm được khá nhiều tiền, nhưng tôi thấy anh ấy là một người rất tiết kiệm và tính toán. Ngày sinh nhật tôi, bạn bè tặng những món quà vài trăm nghìn giá trị, còn anh ấy chỉ tặng tôi vỏn vẹn một bông hồng và một chiếc kẹp tóc. Thỉnh thoảng, đến cuối tháng hết tiền, tôi có hỏi vay Kiên để chi tiêu sinh hoạt. Thế mà đúng ngày tôi nhận lương mà chưa kịp trả là anh đã hỏi ngay rồi.

Có lần, tôi làm món bánh khoai khá nhiều nên có ý mang qua biếu hàng xóm. Sau đó, Kiên tỏ vẻ khó chịu ra mặt:

"Em thừa tiền à? Người ta có bao giờ biếu em cái gì đâu mà sao em phải cho họ. Lần sau làm ít thôi, đừng làm nhiều rồi lại phải mang đi mời người, thật lãng phí."

Một lần khác, tôi đưa Kiên về ra mắt gia đình. Vì sức khỏe của bố tôi yếu, nên tôi gợi ý anh mua tổ yến làm quà. Anh ấy hưởng ứng nhiệt tình lắm, nhưng đến lúc thanh toán hết 4 triệu thì anh bảo trong tài khoản chỉ còn hơn 1 triệu, còn tiền lương hàng tháng thì đã gửi về cho mẹ anh để mua vàng tích trữ hết rồi.

Tôi tin lời anh giải thích nên đành tự bỏ tiền túi ra mua quà biếu bố. Thế nhưng sau đó, khi đi đổ xăng, tôi vô tình liếc nhìn thì thấy tài khoản của anh ấy có đến 20 triệu. Tôi buồn lắm, nhưng vì muốn giữ thể diện cho anh nên không làm ầm ĩ.

Có lần tôi tâm sự với chị gái về tính cách này của Kiên, chị ấy đã dỗ dành tôi:

"Tiết kiệm cũng tốt mà em, sau này kinh tế gia đình mới vững chắc. Cứ phóng khoáng như anh rể em ấy, làm được đồng nào xài hết đồng đó, nhiều lúc chị mệt mỏi vô cùng."

Những lời chị gái nói đã giúp tôi có động lực để tiếp tục mối tình với Kiên. Nhưng rồi, khi gia đình tôi xảy ra chuyện, con người thật của anh ấy lại bị phơi bày, khiến tôi thực sự rối bời.

Bão tố ập đến gia đình

Tuần vừa rồi, bố tôi bị phát hiện ung thư gan giai đoạn 3. Suốt mười năm nay, bố tôi không kiếm được tiền, chỉ ở nhà làm bạn với chai rượu, còn mẹ tôi thì phải làm việc từ sáng sớm đến tối muộn để có tiền lo cho chồng con.

Thế nên khi bố tôi đổ bệnh, mẹ tôi buồn rầu và khóc:

"Hiện tại trong nhà chỉ có vỏn vẹn 6 triệu đồng, mẹ không biết lấy tiền đâu mà chữa trị cho bố các con. Những năm qua, mẹ vay tiền của anh em hàng xóm nhiều rồi, nợ cũ còn chưa trả xong, bây giờ không ai tin tưởng cho vay nữa. Các con xem có khoản nào không, bỏ ra chữa trị cho ông ấy với, sau này mẹ làm và trả dần."

Chị gái tôi buồn rầu nói:

"Thu nhập của vợ chồng con mỗi tháng hơn 20 triệu nhưng phải thuê phòng trọ và lo cho 3 đứa con, tháng nào hết tháng đó, chẳng bao giờ có dư. Có lẽ mẹ phải cầm cố sổ đỏ để có tiền chữa trị cho bố thôi."

Anh rể bất ngờ gợi ý tôi vay tiền của Kiên. Anh ấy cho rằng gia đình bạn trai tôi khá giả, thu nhập của anh cũng cao, chắc chắn sẽ có một khoản tiền lớn cho vay. Đó là cách duy nhất nên tôi thấy cũng ổn, và đã gọi điện cho Kiên để hỏi vay 200 triệu.

Ban đầu bạn trai tôi bảo tiền mẹ giữ hết nên phải hỏi ý kiến của bà ấy. Một lúc sau đó, Kiên nói:

"Anh sẽ cho gia đình em vay khoản tiền đó nhưng với một điều kiện là phải có vật làm tin. Bố mẹ em có thể lấy sổ đỏ đưa cho anh cũng được. Dù em là bạn gái của anh nhưng chuyện vay tiền vẫn phải sòng phẳng minh bạch để tránh xảy ra mâu thuẫn."

Anh rể tôi rất bức xúc, trách Kiên có tiền nhưng quá keo kiệt, bố vợ tương lai bị bệnh mà không chịu bỏ tiền ra chữa trị. Anh rể khuyên tôi nên chia tay bạn trai, rằng tôi xứng đáng với một người đàn ông tốt hơn. Mẹ tôi im lặng không nói gì, nhưng chị gái tôi thì có suy nghĩ giống anh rể.

Tôi rất buồn khi Kiên lại đòi có sổ đỏ mới chịu cho vay tiền. Bây giờ tôi thật sự không biết phải làm sao đây?

Nguồn:

https://arttimes.vn/gia-dinh/vo-cu-mang-theo-con-trai-di-tai-hon-toi-den-du-dam-cuoi-roi-chet-lang-khi-biet-danh-tinh-chu-re-c59a63827.html

https://arttimes.vn/gia-dinh/vay-ban-trai-200-trieu-chua-benh-cho-bo-nao-ngo-anh-dua-ra-dieu-kien-khien-gia-dinh-toi-tranh-cai-c59a63787.html

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!