Tôi muốn góp tiền mua nhà chung nhưng lại sợ ly hôn thì mất trắng vì... tôi không phải mẹ của con anh!
"Em góp tiền, chăm nhà, chăm cả con anh… nhưng đến một tờ giấy chứng nhận cũng chẳng có tên", Minh Anh tâm sự.
Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Tôi muốn góp tiền mua nhà chung nhưng lại sợ ly hôn thì mất trắng vì... tôi không phải mẹ của con anh!", nội dung như sau:
Khi những "ranh giới ngầm" len lỏi vào cuộc sống hôn nhân
Minh Anh, cô bạn thân 30 tuổi của tôi, từng nghĩ rằng cuộc hôn nhân với anh Hưng – người đàn ông đã ly hôn và có con riêng 7 tuổi – là một "khởi đầu mới". Cô ấy bước vào cuộc sống của anh khi con trai anh vẫn ở cùng bố. Nhưng chỉ sau một năm, Minh Anh nhận ra mình đang đứng giữa một mê cung của những ngã rẽ, và điều đáng buồn là cô ấy luôn là người phải lùi lại.
Vì mong muốn có một mái ấm ổn định, Minh Anh đã dồn hết 500 triệu đồng tiền tiết kiệm của mình để góp mua nhà cùng chồng. Phần còn lại, anh Hưng vay ngân hàng và đứng tên cá nhân. Đến ngày ra phòng công chứng, Minh Anh khẽ hỏi: "Mình đứng tên chung nhé?".
Anh Hưng ngập ngừng, trả lời: "Anh nghĩ nên để một mình anh đứng tên, số tiền của em anh sẽ bù lại cho em sau".
Lúc đó, Minh Anh chỉ cười nhẹ, nhưng đêm về thì trằn trọc không ngủ được. Cô ấy không buồn vì bị coi là người đến sau, mà buồn vì cảm thấy mình bị gạt ra ngoài những quyết định quan trọng nhất, dù cô ấy là vợ hợp pháp. "Em góp tiền, chăm nhà, chăm cả con anh… Nhưng đến một tờ giấy chứng nhận cũng chẳng có tên", cô ấy nhắn cho chồng trong nỗi cay đắng.
Khi tài sản chung chỉ mang tên một người – Rủi ro không thể bỏ qua
Bạn biết không, trong rất nhiều cuộc hôn nhân mà một trong hai người đã có con riêng, người "đến sau" thường có xu hướng chấp nhận thiệt thòi, không muốn đụng chạm đến những chuyện nhạy cảm. Thế nhưng, về mặt pháp lý, việc góp tiền mà tên không có trên giấy tờ là một rủi ro cực kỳ lớn đấy.
Theo Luật Hôn nhân và Gia đình Việt Nam (Điều 33), tài sản tạo ra trong thời kỳ hôn nhân mặc định là tài sản chung, trừ khi có thể chứng minh được đó là tài sản riêng (ví dụ như được thừa kế, tặng riêng, hoặc có văn bản rõ ràng). Nhưng trên thực tế, nếu bạn góp tiền mà tên lại không có trong sổ đỏ, việc chứng minh phần đóng góp để đòi lại quyền lợi khi ly hôn là cực kỳ khó khăn.
Tờ Financial Times cũng từng chỉ ra rằng, ở nhiều nước như Anh, Mỹ, Úc, khi các cặp đôi có con riêng, tòa án thường ưu tiên quyền lợi của đứa trẻ. Nếu không có thỏa thuận trước hôn nhân (prenuptial agreement) hoặc một hợp đồng góp vốn rõ ràng, người vợ/chồng mới rất dễ bị thiệt thòi nếu chẳng may chia tay đấy.
Làm sao để bảo vệ mình mà vẫn giữ được niềm tin?
Tôi hiểu rằng, không phải ai cũng dễ dàng nói chuyện "tiền bạc" khi mới cưới, đặc biệt là khi đối phương có quá khứ và con riêng. Nhưng một mối quan hệ khỏe mạnh cần được xây dựng trên sự minh bạch, công bằng và tôn trọng lẫn nhau. Dưới đây là một vài lời khuyên từ các chuyên gia tài chính hôn nhân ở Singapore mà tôi thấy rất đáng để tham khảo:
-
Ký văn bản góp vốn khi mua tài sản chung: Ngay cả khi không đứng tên sổ đỏ, bạn hoàn toàn có thể ký một văn bản xác nhận số tiền đã góp, cùng với mục đích sử dụng số tiền đó. Quan trọng là văn bản này nên được công chứng và bạn hãy giữ bản gốc cẩn thận nhé. Luật pháp Việt Nam hoàn toàn công nhận hợp đồng này như một bằng chứng dân sự đấy.
-
Lập tài khoản đồng sở hữu để trả nợ: Nếu vợ chồng cùng vay tiền mua nhà, hãy cân nhắc lập một tài khoản đồng sở hữu để cùng nhau trả nợ. Điều này không chỉ minh bạch mà còn là căn cứ vững chắc để chứng minh sự đóng góp của cả hai.
-
Thỏa thuận tài sản riêng – tài sản chung bằng văn bản trước khi cưới: Ở Việt Nam, các cặp vợ chồng có thể lựa chọn chế độ tài sản theo "thỏa thuận", nghĩa là làm rõ ngay từ đầu cái gì là tài sản riêng, cái gì là tài sản chung. Văn bản này cũng cần được công chứng, hợp pháp và nếu có sự hỗ trợ của luật sư thì càng tốt.
Minh Anh từng nói với tôi: "Tôi không cần đứng tên nhà, tôi chỉ cần đứng trong suy nghĩ của anh khi anh quyết định điều gì đó quan trọng". Nhưng bạn biết đấy, nếu suy nghĩ ấy không bao gồm mình, thì việc đứng tên trên sổ đỏ có lẽ là điều tối thiểu chúng ta nên làm để bảo vệ chính mình.
Trong một cuộc hôn nhân mà người kia từng có con riêng, tình yêu thôi đôi khi chưa đủ. Chúng ta cần thêm cả lý trí và những ranh giới minh bạch để không trở thành người lạc lõng ngay trong chính tổ ấm của mình.
Báo VTC News có bài viết: "Chồng Hưng Yên về nhà đem 3 con đi xét nghiệm ADN thì phát hiện 1 con không cùng huyết thống", nội dung như sau:
Tâm sự: Vết cắt từ sự thật ADN
Cuối năm ngoái, một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác, tôi - Trần Văn Dũng, người đàn ông Hưng Yên đã ngót nghét 60 tuổi, đang chạy xe trên đường thì chợt thấy vợ mình, bà Nga, ngồi sau xe một người đàn ông lạ. Linh cảm trong lòng bỗng dưng báo hiệu điều chẳng lành. Tôi lẳng lặng bám theo, và rồi, chiếc xe dừng lại trước một khách sạn nhỏ trong con hẻm khuất. Vợ tôi bước vào trong.
Tôi đứng bên ngoài, tai dỏng lên nghe ngóng. Rồi tôi quyết định bước vào quầy lễ tân, cố gắng nhờ họ xác minh phòng. Nhưng họ từ chối. Phải đến khi tôi kiên quyết, thậm chí dọa sẽ gọi người thân đến "làm rõ trắng đen" mọi chuyện, chủ khách sạn mới miễn cưỡng lên gọi bà Nga xuống.
Đối mặt với tôi, bà Nga cúi đầu thừa nhận. Bà vẫn qua lại với mối tình đầu của mình suốt nhiều năm qua. Cú sốc ấy giáng xuống đầu tôi như một tiếng sét. Bao nhiêu năm gắn bó, bao nhiêu tình nghĩa, giờ phút này chỉ còn lại nỗi đau và sự hoài nghi. Khi nghĩ đến ba đứa con thơ dại là Đông, Trung, và Nam, tôi quyết định tìm đến khoa học để tìm ra sự thật.
Hành trình tìm kiếm sự thật đau lòng
Tại Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền ở Hà Nội, tôi mang theo ba túi nilon nhỏ, bên trong là những mẫu cuống rốn của ba đứa con, được ghi tên cẩn thận. Kết quả đầu tiên đã khiến tôi chết lặng: Đông không phải con ruột của tôi.
Tôi không vội vàng phản ứng, chỉ lặng lẽ rời đi. Hai ngày sau, tôi lại quay lại trung tâm, lần này mang theo mẫu móng tay của một đứa trẻ khác, nhưng tôi ghi tên là Hà. Kết quả lại một lần nữa khiến tôi chôn chân: không có quan hệ huyết thống.
Lúc đó, các giám định viên có vẻ hơi bối rối. Họ cho rằng tôi có đến bốn người con, và hai trong số đó, Đông và Hà, không phải con đẻ của tôi. Nhưng sự thật, nó phức tạp hơn nhiều.
Sự thật vỡ òa và quyết định cuối cùng
Hai tuần sau, tôi quay lại trung tâm lần thứ ba. Lần này tôi không đi một mình mà có cả một người phụ nữ và một đứa trẻ đi cùng. Tôi yêu cầu làm xét nghiệm cha - con với mẫu máu và tế bào niêm mạc miệng được nhân viên y tế lấy trực tiếp. Nhìn vào đơn đăng ký với cái tên "Trung", các giám định viên nghĩ rằng tôi lại nghi ngờ một trong hai đứa con còn lại.
Kết quả lần này gây bất ngờ thật sự: Trung cũng không phải con tôi. Đây là một cú "đảo chiều" với kết quả xét nghiệm trước đó, khi mẫu cuống rốn ghi tên Trung lại được xác định là con đẻ. Lần này, các kỹ thuật viên đã phải lặp đi lặp lại toàn bộ quy trình để chắc chắn rằng không có bất kỳ sai sót nào.
Khi được hỏi, tôi mới chia sẻ toàn bộ sự việc. Tôi chỉ có ba người con, đặt tên theo ba miền: Đông - Trung - Nam. Trong lần xét nghiệm đầu tiên, cuống rốn của Đông cho kết quả không phải con đẻ, đúng với những gì tôi linh cảm. Tuy nhiên, để cẩn trọng, tôi đã lấy lại mẫu của chính đứa trẻ đó – bé Đông – nhưng lại ghi tên là Hà để tránh sự nhầm lẫn.
Mang kết quả này về đối chất, bà Nga vẫn khăng khăng cho rằng tôi nhầm lẫn. Bà yêu cầu làm xét nghiệm lại một lần nữa với một cái tên khác – lần này là Trung – nhưng thực chất vẫn là mẫu của bé Đông. Kết quả vẫn không thay đổi: không cùng huyết thống. Đến lúc này, bà Nga mới cúi đầu thừa nhận tất cả.
Bà Nga kể, trước khi kết hôn với tôi, bà đã từng yêu một người đàn ông rất sâu đậm. Nhưng rồi, khi phát hiện người đó "bắt cá hai tay", bà đã đau khổ chia tay. Tôi – người đến sau – chấp nhận quá khứ của vợ và nhanh chóng kết hôn. Ba đứa trẻ lần lượt chào đời. Trong đó, Đông – đứa con đầu lòng – không phải con ruột của tôi. Chỉ có Trung và Nam là chung huyết thống với tôi.
Bà Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền (Hà Nội), chia sẻ rằng hiếm có trường hợp khách hàng nào như tôi. Ba lần nhận kết quả, dù mỗi lần là một nhát dao cứa vào lòng, tôi vẫn giữ được thái độ bình thản đến lạ.
"Ông ấy nói với chúng tôi rằng lòng bao dung đã đến giới hạn. Ông cũng không còn muốn nghe bất kỳ lời thanh minh nào từ vợ," bà Nga kể lại. "Sau kết quả ADN này, ông ấy sẽ ly hôn."
Xét nghiệm ADN hiện là phương pháp chính xác nhất để xác định mối quan hệ huyết thống. Phân tích này không chỉ có ý nghĩa về mặt cá nhân mà còn được dùng trong nhiều trường hợp pháp lý như làm giấy khai sinh, nhập tịch, xác định quyền thừa kế hay quyền nuôi con sau ly hôn.
Sau tất cả, tôi nhận ra rằng, dù sự thật có đau đớn đến mấy, nó vẫn tốt hơn là sống trong sự dối trá. Cuộc đời là vậy, có những điều ta không thể ngờ tới, nhưng điều quan trọng là ta phải đối diện và tìm cách vượt qua.
Nguồn:
https://thanhnienviet.vn/toi-muon-gop-tien-mua-nha-chung-nhung-lai-so-ly-hon-thi-mat-trang-vi-toi-khong-phai-me-cua-con-anh-209250715163248621.htm
https://vtcnews.vn/phat-hien-vo-vao-khach-san-voi-nguoi-la-chong-ve-nha-dua-ba-con-xet-nghiem-adn-ar954490.html