Người phụ nữ sinh con rồi giấu trong ngăn kéo 3 năm, gia đình không ai biết, ngoại hình đứa trẻ gây sốc

Sự việc kinh hoàng được một vị khách vô tình phát hiện trong một lần ghé thăm ngôi nhà. Ngoại hình của đứa trẻ 3 tuổi khiến những người chứng kiến sốc đến mức không nói nên lời.

Báo Đời sống Pháp luật ngày 27/11 đưa thông tin với tiêu đề: "Người phụ nữ sinh con rồi giấu trong ngăn kéo 3 năm, gia đình không ai biết, ngoại hình đứa trẻ gây sốc" cùng nội dung như sau: 

Mới đây, tòa án tại Anh đã xét xử vụ việc một người phụ nữ vì không muốn người khác biết chuyện mình sinh con nên đã giấu giếm bé gái suốt từ khi sinh ra. Đến năm cô bé được 3 tuổi, sự việc bất ngờ được một vị khách tới thăm nhà phát hiện. 

Chi tiết vụ việc được công bố đã khiến cho nhiều người rùng mình sợ hãi, không tưởng tượng được lại có sự việc kinh khủng như vậy diễn ra. Chính vị thẩm phán tham gia phiên tòa cũng thừa nhận trong 46 năm làm việc chưa từng chứng kiến điều gì tệ hại như vậy. 

Tới thăm nhà, vị khách nghe thấy tiếng khóc trẻ con, phát hiện bí mật kinh khủng

Thông tin được đăng tải trên tờ Daily Mail cho biết sự việc bắt đầu diễn ra vào khoảng thời gian từ đầu năm 2020 đến năm 2023. Một ngày tháng 2/2023, vị khách đến chơi nhà của người phụ nữ ở hạt Cheshire, Tây Bắc nước Anh đã lên tầng 2 để dùng nhờ nhà vệ sinh. Bất ngờ, người đàn ông này đã nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ ở trong phòng và ngay lập tức gọi cảnh sát. 

Sau đó, sự thật kinh hoàng cũng được phát hiện. Trong chiếc ngăn kéo ở dưới gầm giường là một bé gái 3 tuổi nhưng chỉ có hình hài như một đứa trẻ 7 tháng tuổi vì bị suy dinh dưỡng nặng. Cô bé cũng không có phản ứng gì khi được gọi tên. Cô bé chưa từng được nhìn thấy ánh sáng mặt trời vì bị mẹ giấu trong ngăn kéo dưới gầm giường suốt 3 năm. 

Điều đáng sợ nhất là người phụ nữ đã giấu đứa trẻ ở trong ngăn kéo dưới gầm giường suốt 3 năm mà gia đình, bao gồm những đứa con khác của cô ta, không hề hay biết. Vụ việc khiến người ta đặt ra những câu hỏi quan trọng, như làm thế nào mà một người mẹ lại độc ác đến mức đối xử với chính đứa con mình dứt ruột đẻ ra như vậy? Và mức độ quan tâm lẫn nhau của những thành viên trong gia đình này ra sao mà sự việc có thể được giấu kín trong tận 3 năm?

Những sự thật gây phẫn nộ được tiết lộ trong phiên tòa

Trong phiên xét xử tại tòa án Chester Crown, thẩm phán cho biết danh tính người phụ nữ sẽ được giấu kín để bảo vệ danh tính nạn nhân - tức bé gái 3 tuổi.

Cơ quan Công tố Hoàng gia thông báo với tòa án rằng đứa trẻ 3 tuổi đã được sinh ra trong bồn tắm vào tháng 3/2020. Cô bé "chưa bao giờ được biết đến ánh sáng ban ngày hay được hít thở bầu không khí trong lành" cho đến ngày được một vị khách phát hiện đang khóc trong phòng.

Tòa án được biết người mẹ đã giấu đứa trẻ sơ sinh trong ngăn kéo giường ở ngôi nhà ở Cheshire của mình để giữ bí mật với những người xung quanh. Cô bé ba tuổi được cho ăn sữa Weetabix qua ống tiêm, bị suy dinh dưỡng nặng đến mức có hình dáng của một đứa trẻ bảy tháng tuổi.

Tòa án cho biết đứa trẻ cũng được tìm thấy với mái tóc bết, phát ban, dị tật bẩm sinh và các vấn đề y tế khác nhưng mẹ cô bé đã không tìm sự trợ giúp về y tế cho con gái. Dù đã 3 tuổi nhưng cô bé không biết nói, không biết bò, cũng không biết đi. 

Sau khi bé gái được tìm thấy, một nhân viên xã hội đã đến nhà và trải qua "nỗi kinh hoàng tột độ" khi bước vào căn phòng nơi đứa trẻ bị giấu. Nhân viên này đã hỏi người mẹ rằng có đúng là cô ta đã để đứa con 3 tuổi của mình trong ngăn kéo hay không rồi rồi 'sốc' trước sự vô cảm của người mẹ khi thừa nhận: "Đúng vậy, trong ngăn kéo". 

Nhân viên xã hội này cho biết ngoài mẹ ruột, có lẽ cô là người thứ 2 bé gái từng được nhìn thấy trong đời.

"Thật kinh hoàng khi tôi có lẽ là khuôn mặt duy nhất mà cô bé nhìn thấy ngoài mẹ mình", nhân viên này cho biết. Tòa án cho biết do bị bỏ rơi nên đứa trẻ gặp vấn đề nghiêm trọng về phát triển và đang được chăm sóc tại một trung tâm.

Người mẹ khai với cảnh sát trong một cuộc phỏng vấn rằng cô đã bị cha đứa trẻ bạo hành nên không muốn thông báo với anh ta về việc mình mang thai. Cô ta đã 'thực sự sợ hãi' khi sinh ra đứa trẻ. 

Thời gian trôi qua, người mẹ trở lại với công việc. Mỗi ngày, cô ta đưa những đứa con khác đến trường, để bé gái đáng thương một mình trong ngăn kéo nhiều giờ liền. Thậm chí cô ta cũng để cô bé ở nhà một mình vào Giáng sinh trong khi cô ta cùng những đứa con khác đến ăn uống ở nhà bố mẹ ruột.

Người phụ nữ khẳng định đứa trẻ không phải lúc nào cũng được đặt ngăn kéo bên dưới giường và ngăn kéo luôn được để hở một khoảng không gian. Trong cuộc phỏng vấn, người mẹ cũng cho biết những đứa con khác của mình luôn được chăm sóc chu đáo như thế nào. Tuy nhiên, những điều này vẫn không ngăn được sự phẫn nộ của công chúng dành cho cô ta.

Khi kết án người phụ nữ, Thẩm phán Everett cho biết hành vi của người mẹ là không thể tha thứ. Theo vị thẩm phán này, "đứa trẻ này không chỉ bị đói ăn, mà còn bị 'đói' cả tình yêu thương, sự quan tâm, chăm sóc về mặt y tế cũng như sự tương tác với những thành viên khác trong gia đình". 

Ông tiếp tục mô tả 3 năm vừa qua chính là “thảm họa” đối với cô bé, đồng thời nói thêm rằng cô bé đã “gần như bị kết án tử trong căn phòng đó”. Ông nói thêm: "Tôi không nhớ được có trường hợp nào tồi tệ như thế này trong 46 năm làm việc của mình". 

Bị cáo đã nhận 4 tội danh đối xử tàn ác với trẻ em và bị tuyên án tù hơn 7 năm.

Tiếp đến, báo Vietnamnet ngày 27/11 cũng có bài đăng với thông tin: "Thanh toán viện phí giúp mẹ chồng, khỏi bệnh bà nói mấy câu đau điếng". Nội dung được báo đưa như sau:

Ngày anh đưa tôi về ra mắt, cả họ sang chơi và xem mặt con, cháu dâu tương lai. Mẹ anh đứng từ cổng dõi mắt ra ngõ đợi.

Lúc vừa đến, tôi vồn vã chào hỏi, tặng quà hai bác và những người thân trong gia đình chồng. Ai cũng khen tôi xinh xắn, ăn nói dễ nghe, nhìn mặt hiền lành.

Những lời nhận xét ấy khiến áp lực ngày ra mắt cũng vơi đi phần nào. Hôm đó, tôi đã cố gắng chọn bộ trang phục giản dị và trang điểm một cách nhẹ nhàng nhất. Thế nhưng, trong bữa cơm, khi hỏi về gia cảnh của tôi, mẹ anh bắt đầu thay đổi thái độ khi nghe câu trả lời.

Không hiểu tại sao chồng lại giấu chuyện bố mẹ tôi làm nông dân mà che đậy bằng việc tôi là con nhà giáo. Anh cũng không nói chuyện bố mẹ tôi đã ly hôn, tôi hiện ở với mẹ và có một cậu em trai khờ khạo.

chammeom FP.jpg
Mẹ chồng được chăm sóc vẫn không ưng con dâu. Ảnh minh họa: FP

Tôi biết, anh không chê gia cảnh của tôi vì nếu vậy, ngay từ đầu anh đã không theo đuổi tôi rồi muốn cưới tôi làm vợ. Nhưng việc che đậy ấy khiến tôi cảm thấy mình là kẻ dối trá, xấu xa. Tôi đã nói toàn bộ sự thật, với hy vọng gia đình anh sẽ hiểu và thông cảm cho mình. 

Nhưng khổ nỗi, trong mắt mẹ anh, anh là chàng quý tử giỏi giang. Ngoài việc muốn anh cưới một cô vợ xinh đẹp bà còn muốn con dâu là con nhà gia giáo, xứng tầm hoặc hơn gia đình anh.

Tôi biết mẹ anh không muốn có cô con dâu như tôi. Nhưng tin tôi mang bầu 3 tháng khiến mẹ anh "sét đánh ngang tai". Đám cưới miễn cưỡng được tổ chức, chúng tôi sinh cho bà một cháu nội đích tôn và cũng ra ở riêng. Nhưng chưa bao giờ bà cho tôi một cái nhìn thiện cảm. Bà cho rằng tôi đã “úp sọt” con trai yêu quý của bà. 

Suốt 3 năm làm dâu, chưa một lần tôi được mẹ chồng gọi điện hỏi có về không hay thông báo việc quan trọng. Dù là giỗ chạp, lễ Tết, mẹ cũng chỉ gọi cho con trai. Gia đình có việc lớn nhỏ, ai ốm đau, thăm hỏi ai, mẹ đều coi tôi là người ngoài. 

Có lần bố mẹ đưa họ hàng ở quê lên nhà tôi chơi vài ngày, cũng chỉ thông báo với con trai. Hôm đó tôi rất bực nhưng vẫn giữ phép lịch sự, tiếp đón đàng hoàng. Tôi góp ý với chồng, hy vọng anh có thể nói để mẹ hiểu. Nhưng bao năm qua, mọi thứ vẫn như vậy. Mẹ anh bảo thủ, không chịu thay đổi cái nhìn về con dâu. 

Tôi làm văn phòng, lương chưa được 10 triệu đồng, còn chồng là người giỏi kiếm tiền. Lần nào về quê, tôi mang quà hay tiền biếu, mẹ chồng cũng nhận nhưng không một lời cảm ơn. Bà mặc nhiên coi đó là tiền của con trai mình, tôi chỉ là người đưa hộ. Có đồ gì trong nhà cần sắm, tôi cũng chu đáo đưa tiền nhưng vẫn là người dưng nước lã. 

Năm ngoái, mẹ chồng mổ khối u, nằm viện một thời gian dài, sức khỏe sa sút. Tôi là con dâu trưởng nên phải xin nghỉ không lương nửa tháng về chăm mẹ. Mọi thứ trong viện từ viện phí tới ăn uống, chăm sóc, một mình tôi lo liệu. Lúc mẹ ra viện, tôi còn biếu bà 20 triệu tiêu pha nhưng mẹ chồng không một lời cảm ơn.

Bà còn nói câu cay đắng: “Cô đừng nghĩ làm vậy thì tôi yêu quý cô. Cháu thì là cháu tôi, con là con tôi nhưng cô thì vẫn chỉ là con dâu mà thôi. Tiền cô bỏ ra cho tôi, cho cái nhà này cũng là tiền của con trai tôi thôi. Cô giữ hết tiền của nó, không cô đưa thì ai đưa? Tôi nuôi nó bao năm mà giờ tiền nó làm ra một tháng mấy chục triệu, tôi không được giữ một nghìn. Tự nhiên người dưng lại ăn không’ hết”.

Những lời mẹ chồng nói như dao cứa vào tim tôi. Bao cố gắng nỗ lực suốt mấy năm qua của tôi không thay đổi được suy nghĩ trong lòng mẹ.

Tôi thật tâm mong mẹ chồng khỏe mạnh vì dù tôi không ruột thịt máu mủ với mẹ, thì mẹ cũng là người sinh ra chồng tôi, là bà nội của con trai tôi. Tôi yêu chồng, thương chồng và cũng sẽ thương mẹ anh giống như anh vậy. Nhưng tất cả vẫn đổ sông đổ bể.

Tôi thực sự không muốn cố gắng nữa rồi. Tôi phải làm sao đây?!