Bé 6 tuổi còn mất tích trong vụ lật tàu Hạ Long: Gia đình vẫn nuôi hy vọng

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Trong 4 nạn nhân còn mất tích ở vụ lật tàu tại Hạ Long, bé trai N.H.H.P. (6 tuổi) được cả cộng đồng mạng dõi theo với niềm hy vọng dù mong manh.

Theo báo Dân trí ngày 21/7 có bài Bé 6 tuổi còn mất tích trong vụ lật tàu Hạ Long: Gia đình vẫn nuôi hy vọng. Nội dung như sau:

Liên quan đến vụ lật tàu trên Vịnh Hạ Long (Quảng Ninh), Phó Giám đốc Công an tỉnh Quảng Ninh cho biết, qua điều tra ban đầu, xác định tàu Vịnh Xanh chở tổng cộng 49 người, gồm 3 thuyền viên và 46 hành khách.

Tính đến 10h sáng 20/7, các lực lượng chức năng đã cứu được 10 người, tìm thấy 35 thi thể và vẫn còn 4 người mất tích. Cuộc chạy đua tìm kiếm cứu nạn đang diễn ra trong điều kiện thời tiết xấu, khi bão số 3 được dự báo sắp đổ bộ.

Tại bến Hải đăng Bãi Cháy (Quảng Ninh), người dân đặt 4 bát hương như lời cầu xin 4 nạn nhân cuối cùng hãy trở về (Ảnh: Thành Đông).

Trong số các nạn nhân chưa tìm thấy, trường hợp của bé N.H.H.P. (SN 2019) nhận được sự quan tâm đặc biệt. Em là nạn nhân nhỏ tuổi nhất còn mất tích sau vụ tai nạn kinh hoàng. Trên mạng xã hội, hàng nghìn lời cầu nguyện gửi đến N.H.H.P., mong điều kỳ diệu sẽ xảy ra.

Chia sẻ với phóng viên Dân trí tối 20/7, ông Vũ Việt Hồng (TP Hạ Long, Quảng Ninh) - bác ruột của cháu N.H.H.P. - nghẹn ngào cho biết, đến thời điểm hiện tại, gia đình vẫn chưa có tin tức gì về em.

Theo ông Hồng, em N.H.H.P. đi du lịch Hạ Long cùng ông bà và mẹ ruột. Chuyến đi tưởng chừng là một kỳ nghỉ cuối tuần ngắn ngày, lại trở thành hành trình sinh tử. Hiện tại, ông bà và mẹ em được xác nhận đã thiệt mạng. Còn N.H.H.P. vẫn biệt tăm.

Hiện trạng tàu Vịnh Xanh 58 sau sự cố (Ảnh: Hải Nam).

"Chúng tôi cứ nghĩ đó chỉ là chuyến đi chơi cuối tuần bình thường. Không ai ngờ đó lại là lần cuối được gặp nhau. Một chuyến đi tưởng để lưu giữ kỷ niệm lại trở thành sự chia ly nghiệt ngã. Đến giờ, chúng tôi vẫn không thể tin chuyện đau lòng này xảy ra với chính gia đình mình", ông Hồng nghẹn lời.

Ông Hồng cho biết, bố ruột và chị gái của N.H.H.P. hiện rất suy sụp tinh thần, gần như gục ngã trước cú sốc quá lớn. Bé N.H.H.P. là đứa trẻ hoạt bát, lanh lợi, chuẩn bị bước vào lớp 1, phía trước còn cả một tương lai rộng mở.

"Bây giờ gia đình vẫn chưa tìm được cháu. Dù hiểu rằng khả năng còn sống là rất mong manh, chúng tôi vẫn nuôi một tia hy vọng, mong có phép màu xảy ra. Chúng tôi gần như đã chuẩn bị tâm lý cho điều xấu nhất, nhưng thật lòng vẫn cầu nguyện cháu có thể trở về trong bình an", ông Hồng nói.

Gia đình đã nhận được thi thể của ông bà và mẹ cháu để lo tang lễ. Trong khi ấy, công tác tìm kiếm cháu bé vẫn đang được lực lượng chức năng nỗ lực triển khai.

Ngày 21 tháng 7 năm 2025, báo điện tử VTC đã đăng tải bài viết với tiêu đề "Nạn nhân tàu Vịnh Xanh 58 ám ảnh với lời từ biệt 'thôi chào anh em, tôi đi'". Nội dung như sau:

Là một trong những người may mắn sống sót sau vụ lật tàu du lịch Vịnh Xanh 58 trên vịnh Hạ Long, anh Nguyễn Hồng Quân (SN 1985, quê Nghệ An) vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhớ lại thảm kịch đã cướp đi sinh mạng của 35 người và khiến 4 người khác mất tích.

Anh Quân kể, sáng 19/7, sau khi hoàn thành công việc được công ty giao tại Quảng Ninh, anh ngồi cà phê ở phường Bãi Cháy và nảy sinh ý định mua vé tham quan các hang động ngoài khơi.

"12h55, tàu xuất bến từ Cảng tàu khách quốc tế Hạ Long trong tiết trời nắng đẹp. Chúng tôi di chuyển được khoảng 30 phút thì bất ngờ gặp mưa lớn. Ít phút sau, gió nổi lên dữ dội, rồi một con sóng lớn ập tới khiến con tàu bị lật úp", anh Quân nhớ lại.

Anh Nguyễn Hồng Quân kể về thời điểm tàu du lịch bị lật. (Ảnh: Minh Đức)

Trước khi mọi thứ chìm vào bóng tối, anh nghe thấy tiếng hét thất thanh của một nữ nhân viên làm ở quầy bếp. Khoang khách trở nên hỗn loạn rồi nhanh chóng lặng đi. Trong khoảnh khắc định thần, anh Quân nghĩ rằng mình khó có thể sống sót.

May mắn thay, trong giây phút sinh tử, anh phát hiện ánh sáng le lói từ khu vực bếp, liền lần theo cầu thang để tìm lối thoát khỏi thân tàu, cố gắng ngoi lên mặt nước.

Sau khi bơi được khoảng 50m, anh nhìn thấy một chiếc ghế gỗ trôi bồng bềnh, có lẽ bị văng ra từ con tàu gặp nạn. Như chiếc phao cứu sinh giữa biển tuyệt vọng, anh dồn hết sức giữ lấy ghế để níu sự sống.

" Ít phút sau, ba người đàn ông khác cũng trồi lên mặt nước và bám vào chiếc ghế, nghĩ cách bơi vào bờ. Nhưng chỉ được khoảng 15 phút, một người đàn ông khoảng 40 tuổi đuối sức, tự buông tay, có lẽ anh ấy quá mệt khi lặn từ trong tàu ra khỏi mặt nước. Anh ấy bảo 'thôi chào anh em, tôi đi' rồi buông xuôi, dần chìm vào làn nước. Câu từ biệt và đôi mắt tuyệt vọng của anh ấy khiến tôi rất ám ảnh ", anh Quân nghẹn ngào chia sẻ.

Ba người còn lại cố gắng động viên nhau bơi về phía luồng tàu thuyền qua lại với hy vọng mong manh được cứu.

Giữa biển khơi mênh mông, mỗi khi thấp thoáng thấy bóng tàu ở phía xa, ba người đàn ông lại hét khản cổ "cứu với! cứu với! " và không ngừng vẫy tay trong vô vọng.

Sau hơn 3 giờ vật lộn giữa sóng nước, một ngư dân đi thuyền gần đó nghe thấy tiếng kêu yếu ớt, lập tức lái thuyền tới ứng cứu và đưa các nạn nhân lên bờ.

" Nếu trôi thêm 1 tiếng nữa, có lẽ ba anh em không còn cơ hội sống sót. Khi được cứu, ai cũng kiệt sức, tay chân tê cứng, chỉ còn bám vào chiếc ghế theo bản năng sinh tồn ", anh Quân kể lại.

Anh Vũ Anh Tú, thủy thủ trên tàu Vịnh Xanh 58. (Ảnh: Minh Đức)

Cùng bám vào chiếc ghế gỗ với anh Quân, anh Vũ Anh Tú (SN 2000, trú phường Hà An, tỉnh Quảng Ninh) là thủy thủ trên tàu Vịnh Xanh 58.

Với giọng nói còn run run, anh Tú cho biết, thuyền bị lật chỉ trong tích tắc, 48 hành khách và 3 thuyền viên gần như không kịp trở tay. Chỉ trong vòng chưa đầy 10 giây, nước đã tràn ngập mọi khoang. Buồng lái - nơi anh làm việc - là khu vực chìm đầu tiên.

" Khi ấy tôi đang trên cabin của tàu, sự việc diễn ra quá nhanh khiến tất cả không kịp trở tay. Tôi không kịp phản ứng gì cả, lúc tàu bị lật úp, xung quanh tối om. Chỉ thoáng chốc, tôi thấy mình đã trên mặt biển mà không biết mình thoát ra ngoài bằng cách nào ", anh Tú thuật lại.

Vận dụng kỹ năng bơi lội, nam thuyền viên cố thoát thân ra ngoài qua một ô cửa kính nhỏ đã vỡ nham nhở do bị va đập trong quá trình tàu chìm.

" Lúc rơi xuống biển, có thể tôi bị va đập, tay bị rách và xây xát, khi đó không có cảm giác đau mà chỉ sợ hãi mong tìm cách lên bờ. May mắn nhất là tôi thoát được ra ngoài, cố gắng quan sát mọi thứ xung quanh, trấn tĩnh bản thân. Tôi ngoái lại thì thấy đã bị trôi dạt xa khỏi khu vực tàu bị lật ", anh Tú cho biết thêm.

Trở về từ "cửa tử", điều đọng lại trong tâm trí Tú không phải ký ức về vụ lật tàu mà chính là giây phút được giải cứu. Khi ấy, cả ba người - anh Tú, anh Quân và anh Mai Quân Hải (quê tỉnh Bắc Ninh) - gương mặt tái nhợt, người ướt sũng, kiệt sức sau nhiều giờ chống chọi giữa biển khơi, nghẹn ngào nhìn nhau thốt lên: "Chúng ta được cứu rồi…".

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!