Không vay n:ợ nhưng lại bị ngân hàng lấy nhà, người đàn ông ch:ế.t lặng với khoản n:ợ x:ấu hơn 4 tỷ đồng
Căn nhà là tài sản duy nhất mà cha mẹ để lại cho ông trước khi qua đời.
Trang Thanh Niên Việt đưa tin "Không vay nợ nhưng lại bị ngân hàng lấy nhà, người đàn ông chết lặng với khoản nợ xấu hơn 4 tỷ đồng" với nội dung:
![]()
Năm 2003, sau khi bố mẹ qua đời, ông Trần ở Nam Ninh (Trung Quốc) được thừa kế một căn nhà hai tầng. Đây là tài sản mà bố mẹ ông phải làm lụng cả đời mới tích góp được. Sau khi lo xong hậu sự, ông Trần cùng vợ và hai con chuyển đến căn nhà này sinh sống,
Lúc đó, ông Trần tìm được một công việc ở xưởng cơ khí, cách nhà khoảng 2km, còn vợ ông mở sạp hàng bán rau ở chợ gần nhà. Kể từ đó, ông tin rằng mình có thể túc tắc làm việc kiếm tiền, ổn định cuộc sống. Dù sao cũng không còn phải đi thuê nhà, cũng có tài sản là căn nhà được thừa kế, cũng yên tâm phần nào.
Tuy nhiên, mọi kỳ vọng của ông về nơi ở mới bỗng tan thành mây khói. Khoảng 1 năm sau khi dọn về nhà bố mẹ để lại, ông bàng hoàng nhận thông báo từ ngân hàng: Căn nhà đã bị siết nợ, gia đình ông bu ộc phải dọn đi gấp.
Ông Trần tất tưởi đến ngân hàng để tìm hiểu sự việc. Tại đây, nhân viên ngân hàng giải thích với ông rằng căn nhà này, bố mẹ ông đã dùng làm tài sản thế chấp cho 1 khoản vay từ cách đây 10 năm. Khoản vay này do bố ông đứng tên để vay vốn làm ăn. Tuy nhiên, bố ông chỉ trả nợ đúng hạn được 8 tháng, sau đó, khoản vay bị trả lắt nhắt, không đều. Ngân hàng đã nhiều lần liên lạc nhắc trả nợ nhưng đều không được, thế nên họ buộc phải tịch thu tài sản đảm bảo - chính là căn nhà mà bố ông để lại.
Ảnh minh họa
Ông Trần nghe từng lời mà như sét đánh ngang tai, liên tục hỏi lại liệu nhân viên có nhầm lẫn với hồ sơ vay nợ của ai khác không, vì đây là lần đầu tiên nghe đến khoản vay này. Bố mẹ ông chưa từng đề cập đến việc thế chấp căn nhà, và các giấy tờ liên quan dường như đã bị thất lạc. Khi bố mẹ ông qua đời, không có bất kỳ thông báo nào từ ngân hàng về khoản nợ cho đến khi ông Trần chính thức đứng tên sở hữu căn nhà. Tuy nhiên, nhân viên ngân hàng phủ nhận mọi nghi hoặc của ông Trần, vì giấy tờ vay vốn đều là của bố ông, không hề có bất kỳ sự nhầm lẫn nào.
Không chấp nhận mất đi căn nhà, ông Trần quyết định đưa vụ việc ra tòa, với hy vọng chứng minh rằng ông không có trách nhiệm với khoản nợ của bố. Ông thuê một luật sư địa phương và cung cấp các tài liệu chứng minh rằng bản thân không được thông báo về việc thế chấp, cũng như không tham gia vào bất kỳ giao dịch nào liên quan đến khoản vay.
Trong phiên tòa kéo dài ba tháng, ngân hàng lập luận rằng căn nhà là tài sản hợp pháp để thanh toán khoản nợ, vì hợp đồng thế chấp đã được công chứng và đăng ký đầy đủ. Họ cũng chỉ ra rằng ông Trần với tư cách người thừa kế, phải chịu trách nhiệm với các nghĩa vụ tài chính liên quan đến tài sản. Luật sư của ông Trần phản bác rằng ngân hàng đã không thực hiện đúng quy trình thông báo cho người thừa kế, đồng thời yêu cầu xem xét việc giảm nhẹ trách nhiệm do hoàn cảnh khó khăn của gia đình ông Trần.
Cuối cùng, vào tháng 10 năm 2004, tòa án đưa ra phán quyết cuối cùng. Theo Luật, người thừa kế phải nộp thuế và các khoản nợ mà người qua đời chưa hoàn thành trong phạm vi di sản được hưởng. Ông Trần là người thừa kế tài sản của bố mẹ để lại, vì thế ông phải có nghĩa vụ thực hiện thanh toán khoản nợ nói trên, dù không chi tiêu đến.
Tòa tuyên bố rằng căn nhà bị tịch thu để thanh toán khoản nợ đã lên tới hơn 1,2 triệu NDT (khoảng 4,2 tỷ đồng) do lãi suất tích lũy. Tuy nhiên, xét đến tình hình tài chính của ông Trần, tòa yêu cầu ngân hàng hỗ trợ gia đình ông tìm nơi ở tạm thời trong vòng 6 tháng. Phán quyết này, dù phần nào giảm nhẹ gánh nặng, vẫn là cú sốc lớn đối với gia đình ông.
Không thể thay đổi được tình hình, ông Trần buộc phải từ bỏ sản bố mẹ để lại. Vợ chồng ông sau đó phải cố gắng vượt qua khó khăn, chuyển đến một căn hộ thuê và tiếp tục tìm cách xây dựng lại cuộc sống.
Chuyên trang Đời sống & Pháp luật đưa tin "Người phụ nữ bị nợ xấu 2,1 tỷ đồng dù chưa từng vay tiền, ngân hàng khẳng định: “Chị phải trả số tiền này”", cụ thể như sau:
Năm 2022, chị Lý (49 tuổi, Trung Quốc) trở về nước gặp người thân sau thời gian công tác ở nước ngoài. Tưởng rằng đây sẽ là khoảng thời gian nghỉ ngơi đáng giá sau những ngày xa quê. Song thực tế mọi chuyện lại hoàn toàn trái ngược. Hàng loạt rắc rối xảy ra ngay sau đó khiến chị vô cùng ngỡ ngàng.
Theo đó, sau khoảng 3 ngày trở về nước, chị Lý bất ngờ nhận được thông báo của ngân hàng địa phương cho biết chị có khoản nợ trị giá 600.000 NDT (khoảng 2,1 tỷ đồng) đã quá hạn, trở thành nợ xấu.
Thông báo này khiến chị Lý vô cùng bối rối. Bởi chị luôn quản lý tài chính cẩn thận và chưa từng ký vào bất kỳ hợp đồng vay vốn nào.
“Tôi cảm thấy trời đất như sụp đổ. Tôi không hiểu sao mình lại có nợ xấu trong khi chưa từng vay tiền” - Chị Lý nói.
Để làm rõ sự việc, nơi đầu tiên chị Lý đến khi về nước là ngân hàng. Các tài liệu do ngân hàng cung cấp bao gồm bản sao căn cước và hợp đồng vay đều mang tên và hình ảnh của chị. Tuy nhiên chị nhanh chóng nhận ra chữ ký trên hợp đồng không phải của mình. Nghi ngờ có sự gian lận, chị quyết định điều tra sâu hơn.
Sau khi phối hợp cùng với cảnh sát địa phương và ngân hàng kiểm tra các bằng chứng và đối chiếu thông tin, chị Lý phát hiện người đứng sau vụ việc chính là em gái sinh đôi của mình. Do có ngoại hình gần như giống hệt, người này đã làm giả thẻ căn cước của chị gái để giả danh. Sau đó, cô thực hiện các thủ tục vay tiền tại ngân hàng một cách bình thường. Thậm chí, người này còn vượt qua các bước xác minh danh tính, bao gồm cả công nghệ nhận diện khuôn mặt, vốn được sử dụng rộng rãi trong các giao dịch ngân hàng tại Trung Quốc.
Khi bị chị Lý đối chất, ban đầu người em gái phủ nhận mọi cáo buộc. Tuy nhiên, trước các bằng chứng không thể chối cãi từ ngân hàng, cuối cùng cô đã thừa nhận hành vi của mình.
Người em cho biết bản thân rơi vào tình trạng nợ nần do kinh doanh thất bại. Sau khi mang nhiều khoản nợ và không thể chi trả và không ai cứu giúp, cô quyết định sử dụng danh tính của chị gái để vay tiền, với ý định trả nợ trước khi bị phát hiện.
“Tôi không còn cách nào khác. Tôi nghĩ mình có thể giải quyết mọi chuyện trước khi bị phát hiện” - Em gái của chị Lý thừa nhận.
Theo luật, hành vi giả danh để vay tiền có thể bị xem là lừa đảo, gian lận tài chính, vi phạm Điều 266 của Bộ Luật Hình sư Trung Quốc. Với tội danh này, đối tượng có thể chịu mức phạt lên đến 7 năm tù tùy vào từng mức độ nghiêm trọng.
Sau khi sự việc đã rõ ràng trắng đen, ngân hàng yêu cầu gia đình chị Lý nhanh chóng hoàn trả số nợ trên. Tuy nhiên cô em gái cho biết hiện không có khả năng chi trả vào thời điểm đó. Trước phản ứng này, ngân hàng cho biết nếu em gái không thể thể chi trả, chị Lý nên trợ giúp. Bởi nếu không ngân hàng có quyền khởi kiện vụ việc ra tòa án địa phương.
Vì thương em và để tránh có những rắc rối tiếp theo, chị Lý đã nhanh chóng gom góp toàn bộ tiền tiết kiệm của mình để thanh toán toàn bộ khoản tiền trên.
Vụ việc của chị Lý là một lời cảnh báo về tầm quan trọng của việc bảo vệ thông tin cá nhân trong thời đại số. Các chuyên gia tài chính Trung quốc khuyến cáo mọi người cần lưu trữ cẩn thận các giấy tờ tùy thân như thẻ căn cước, không chia sẻ thông tin cá nhân một cách tùy tiện, và thường xuyên kiểm tra tình trạng tín dụng của mình để tránh vướng vào những rắc rối không hay.
