Tôi sai lầm khi chọn cô gái xinh đẹp, giỏi giao tiếp làm vợ
Dù không đi làm, em cũng không muốn nấu ăn, giặt giũ hay dọn dẹp trong khi cả ngày chỉ nằm xem phim hoặc lướt mạng xã hội.
Báo VnExpress có bài viết: "Tôi sai lầm khi chọn cô gái xinh đẹp, giỏi giao tiếp làm vợ", nội dung như sau:
Tôi đã ngoài ba mươi, đang là trưởng phòng tại một công ty nước ngoài. Công việc ổn định, mức lương đủ để tôi có thể tự mua nhà, sắm xe, sống một cuộc sống thoải mái. Từng có lúc, tôi luôn mong mỏi có được một mái ấm trọn vẹn – nơi tôi trở về mỗi ngày với tiếng cười, bữa cơm ấm cúng, và một người vợ biết chia sẻ, đồng hành. Thế nhưng hiện tại, tôi đã là một người đàn ông từng ly hôn, một lần đổ vỡ trong hôn nhân.
Tôi gặp em vào một năm đẹp trời – em trẻ hơn tôi sáu tuổi, mang vẻ ngoài cuốn hút, hiện đại và rất có gu. Em lúc nào cũng rạng rỡ, ăn nói duyên dáng, giao tiếp khéo léo, khiến tôi thấy tự hào mỗi khi đưa em đi gặp bạn bè hay đồng nghiệp. Em có một lối sống đầy hơi thở thành phố, sành điệu và đầy sức hút. Tôi đã yêu em thật lòng. Và rồi sau một thời gian tìm hiểu, tôi quyết định cưới, tin rằng chỉ cần tình yêu là đủ để xây dựng nên một gia đình.
Nhưng cay đắng thay, chỉ vài tháng sau ngày cưới, tôi bắt đầu cảm nhận rõ mình đã bước nhầm một bước quan trọng của đời người.
Em không thích làm việc nhà. Dù không đi làm, em vẫn chẳng mấy khi động tay vào bếp, quần áo để đầy ra đấy, nhà cửa cũng không buồn dọn. Thời gian trong ngày của em phần lớn chỉ dành cho điện thoại, phim ảnh, mạng xã hội. Tôi từng chủ động tìm công việc phù hợp để giới thiệu, nhưng em thẳng thừng từ chối. Những hôm đi làm về muộn, tôi chỉ mong có một bữa cơm nóng, đơn giản thôi cũng được, vậy mà phần lớn chỉ là hộp cơm mua sẵn hay đồ ăn đặt ngoài.
Chi tiêu trong nhà hầu như chỉ dựa vào tôi. Tiền lương của tôi lo từ chi phí sinh hoạt, điện nước, đến những khoản nhỏ nhặt trong gia đình. Nhưng em vẫn mua sắm như thể tiền là thứ vô tận – mỹ phẩm, quần áo, túi xách, phụ kiện… những món hàng hiệu không hề rẻ, nhưng em chưa từng hỏi tôi có đủ khả năng hay không. Mỗi lần tôi bận việc về trễ, em lập tức nổi nóng, lục điện thoại tôi, chất vấn từng tin nhắn, từng cuộc gọi – dù tôi đã nhắn trước cho em biết lịch trình.
Tôi luôn cư xử tử tế với gia đình em, xem cha mẹ em như cha mẹ mình. Nhưng ngược lại, em dường như chẳng mảy may quan tâm đến bố mẹ tôi, thậm chí cả những dịp lễ tết cũng thờ ơ, lạnh nhạt.
Biết em chi tiêu quá mức, tôi không cáu gắt hay nặng lời, chỉ nhẹ nhàng ngồi lại cùng em, nói chuyện, phân tích tài chính, mong em hiểu và cùng nhau lên kế hoạch chi tiêu hợp lý hơn. Nhưng thay vì lắng nghe, em lại cho rằng tôi quá tính toán, rồi giận dỗi, trách móc. Những lần tranh cãi, tôi luôn là người xuống nước, cố gắng giữ không khí trong nhà yên ổn. Nhưng càng nhịn, tôi càng thấy mình bị coi thường. Em dường như không còn để tâm đến những gì tôi cảm nhận.
Tôi đã từng nghĩ: "Có thể em chỉ cần thời gian để làm quen với vai trò làm vợ". Tôi đã hy vọng, đã kiên nhẫn, đã bao lần tự dặn lòng rằng rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng càng sống lâu, tôi càng hiểu rằng: bản chất con người khó thay đổi, nhất là khi người ta không muốn thay đổi.
Sau hơn một năm sống trong mệt mỏi, những hy vọng cạn dần, tình yêu cũng lụi tàn, chúng tôi quyết định ly hôn. May mắn là chúng tôi chưa có con, không phải tranh chấp tài sản. Nhưng điều đó không làm nỗi đau nhẹ đi. Trong lòng tôi, vẫn còn nguyên những vết xước – của sự hụt hẫng, của tiếc nuối, của một giấc mơ gia đình đã tan vỡ.
Tôi không viết ra những điều này để nói xấu em. Tôi tin rằng em không phải là người tệ, chỉ đơn giản là em không phù hợp để làm người vợ – ít nhất là đối với tôi. Tôi chia sẻ câu chuyện này, hy vọng những người đàn ông đang yêu, đang chuẩn bị bước vào hôn nhân sẽ có cái nhìn thật tỉnh táo.
Khi chọn bạn đời, đừng chỉ nhìn vào ngoại hình, đừng để cảm xúc nhất thời lấn át lý trí. Hãy tìm một người biết quan tâm, biết nghĩ cho người khác, biết trân trọng gia đình bạn và sẵn sàng đồng cam cộng khổ, không chỉ hưởng thụ khi cuộc sống đang dư dả.
Đừng cưới một người chỉ hợp để đi chơi cùng, mà lại không thể sống chung mỗi ngày. Vì hôn nhân là hành trình dài, không phải vài khoảnh khắc lãng mạn. Hãy để ý đến cách cô ấy đối xử với người già, với nhân viên phục vụ, với chính gia đình bạn. Bởi sớm muộn gì, cách ấy cũng sẽ là cách cô ấy đối xử với bạn khi tình yêu không còn là ngọn lửa rực rỡ.
Và câu hỏi quan trọng nhất, hãy tự hỏi: Nếu một ngày bạn tay trắng, liệu cô ấy có còn ở bên? Nếu không có được câu trả lời chắc chắn, thì hãy cân nhắc thật kỹ.
Ngoại hình có thể thu hút bạn lúc đầu, lời mật ngọt có thể khiến bạn mềm lòng, nhưng cuối cùng, thứ bạn cần không phải là một người vợ khiến người khác ngưỡng mộ, mà là một người khiến bạn thấy nhẹ lòng và bình yên khi trở về nhà.
Hãy tìm một người vợ biết yêu thương, biết sẻ chia, sống tử tế và có đạo đức. Bởi sắc đẹp rồi cũng phai mờ theo thời gian, chỉ có tấm lòng là điều còn lại mãi. Một người phụ nữ biết điều, biết cư xử, dịu dàng và sâu sắc sẽ là món quà quý giá nhất mà một người đàn ông có thể có trong đời.
“Lấy vợ lấy đức, không lấy sắc – lấy chồng lấy tâm, chẳng lấy tiền.”
Chúc các anh em đang yêu sớm tìm được người phụ nữ đồng hành đúng nghĩa – hiền thục, chân thành và đủ sâu để đi cùng mình suốt cả đoạn đường dài.
Báo VnExpress có bài viết: "Làm sao để quên vợ người ta", nội dung như sau:
Tôi gặp em trong một đợt huấn luyện nghiệp vụ ở tỉnh. Ban đầu chỉ là vài câu trò chuyện xã giao, đôi lần cùng nhóm học, rồi cùng nhau ăn tạm vài bữa cơm trưa giữa giờ nghỉ ngắn ngủi. Mọi thứ bắt đầu một cách nhẹ nhàng và đơn giản như thế. Nhưng rồi, chẳng biết từ khi nào, tôi và em đã trượt sâu vào một mối quan hệ mà cả hai đều thừa hiểu: nó là sai trái.
Tôi là người đàn ông đã có gia đình, có vợ và con nhỏ. Em cũng đã yên bề gia thất, có một mái ấm mà người ngoài nhìn vào đều ngưỡng mộ. Có lẽ vì đời sống hôn nhân của cả hai đã từ lâu thiếu đi sự quan tâm, thiếu sẻ chia, thiếu cảm giác được lắng nghe và thấu hiểu. Và có lẽ chính những khoảng trống ấy đã khiến chúng tôi tìm thấy ở nhau điều mà mình đang thiếu: sự đồng cảm, sự dịu dàng, một chút ấm áp – thứ không ràng buộc trách nhiệm, không áp lực, không nghĩa vụ… chỉ đơn thuần là hai tâm hồn cô đơn đang vô tình va vào nhau.
Quãng thời gian bên em dù ngắn ngủi, nhưng tôi lại được sống thật với bản thân. Trái tim tưởng đã nguội lạnh của tôi như sống dậy. Tôi biết mình đã sai với vợ, với gia đình. Tôi không bao biện – chỉ là cảm xúc đôi khi vượt khỏi giới hạn của lý trí.
Ngày khoá huấn luyện kết thúc, em nói với tôi: “Mình nên dừng lại tại đây. Em không thể đánh đổi tổ ấm hiện tại để theo đuổi một mối quan hệ không có tương lai.” Tôi hiểu. Và tôi tôn trọng quyết định ấy. Nhưng hiểu không đồng nghĩa với dễ buông bỏ. Từ ngày em rời xa, tôi sống trong trạng thái chông chênh, dằn vặt. Ban ngày vẫn đi làm như bình thường, vẫn cười nói với đồng nghiệp, vẫn ngồi vào bàn ăn cùng vợ con mỗi tối, nhưng trong lòng thì cứ hoang hoải, trống trải đến lạ. Tôi nhớ em. Nhớ những đoạn tin nhắn dài mà chẳng nói gì to tát, nhớ những cái nắm tay lén lút, nhớ ánh mắt em nhìn tôi đầy điều chưa kịp thốt ra thành lời.
Tôi từng nghĩ mình sẽ sớm vượt qua, rằng thời gian rồi sẽ chữa lành tất cả. Nhưng càng cố quên, tôi lại càng nhớ. Nỗi nhớ ấy không ồn ào mà dai dẳng, âm ỉ như vết thương không chịu khép miệng. Tôi không trách em vì đã rút lui đúng lúc – đó là điều nên làm. Chỉ là bản thân tôi vẫn chưa thể làm được như em.
Tôi loay hoay giữa cảm giác có lỗi và những kỷ niệm đẹp từng có. Tôi mệt mỏi vì phải sống trong những dằn vặt không thể nói ra, vì nhớ nhung một người không thuộc về mình, vì không có ai để chia sẻ những gì đang chất chứa trong lòng. Có lúc tôi tự hỏi: mình sai ở đâu? Nhưng rồi lại chỉ biết thở dài. Tôi đã yêu – một tình yêu đến muộn, sai người, sai thời điểm… và chẳng có con đường nào để tiếp tục.
Tôi không viết ra những điều này để bào chữa hay để tìm sự cảm thông. Chỉ đơn giản là muốn trải lòng, mong có ai đó lắng nghe. Để tôi thấy nhẹ lòng hơn một chút, dù chỉ là trong chốc lát.
Nếu bạn từng ở trong hoàn cảnh như tôi, có lẽ bạn sẽ hiểu: có những thứ tình cảm không thể gọi tên, cũng chẳng thể giữ lại – nhưng cũng chẳng thể nào quên.
Nguồn:
https://vnexpress.net/toi-sai-lam-khi-chon-co-gai-xinh-dep-gioi-giao-tiep-lam-vo-4897737.html
https://vnexpress.net/lam-sao-de-quen-vo-nguoi-ta-4898514.html