Mua nhà của họ hàng, ở 6 năm đến lúc di dời được đền bù gần 3 tỷ đồng, tôi bị bắt chia tiền
Được đền bù số tiền gấp nhiều lần giá trị căn nhà, tôi gặp mâu thuẫn với họ hàng.
Trang Đời sống & Pháp luật ngày 7/11/2025 đưa tin: "Mua nhà của họ hàng, ở 6 năm đến lúc di dời được đền bù gần 3 tỷ đồng, tôi bị bắt chia tiền", nội dung như sau:
*Dưới đây là tâm sự của người dùng Jiang Jielei trên nền tảng Toutiao về mâu thuẫn sau khi mua lại căn nhà của người thân.
Tôi sinh ra ở một vùng quê thuộc tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc). Bố mẹ đều là công nhân làm thuê, thu nhập chẳng bao nhiêu nhưng vẫn cố cho tôi học hành đến nơi đến chốn, với hy vọng con trai có thể đổi đời nhờ tri thức.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn tìm được công việc tại khu công nghiệp gần nhà, làm nhân viên bán hàng cho một công ty sản xuất thiết bị điện. Thời gian đầu, mức lương mỗi tháng chỉ khoảng 2.000 NDT (tương đương 6,8 triệu đồng). Sau 3 năm làm việc, lương của tôi dần tăng lên.
Cũng trong khoảng thời gian ấy, tôi gặp gỡ, quen biết vợ bây giờ vì làm cùng nhà máy. Cả hai nhanh chóng nên duyên. Cuộc sống vợ chồng mới cưới tuy không giàu có, nhưng lại nhiều mục tiêu lẫn hy vọng. Lúc ấy, thu nhập cộng lại của chúng tôi khoảng 6.000 NDT/tháng(20,4 triệu đồng), đủ để chi tiêu và dành dụm một chút.
Mục tiêu lớn nhất của vợ chồng tôi lúc đó là mua được nhà để không phải đi thuê nữa. Đến năm 2016, vợ chồng tôi đã tiết kiệm được hơn 200.000 NDT (680 triệu đồng). Khi đó, chúng tôi dự tính sẽ mua một căn hộ ở trung tâm huyện. Thời điểm ấy, khu vực này vẫn chưa có ga tàu cao tốc nên giá nhà khá dễ chịu. Nhờ bạn bè giới thiệu, tôi tìm được một căn hộ rộng 100m2, vị trí đẹp, cách trường học chỉ 500m và cách ga đường sắt cao tốc tương lai chưa đầy 2km. Với số tiền hiện có, chúng tôi vừa đủ để đặt cọc căn hộ đó.
Nhưng mọi chuyện rẽ hướng khi tôi bàn với bố mẹ vợ. Bà khuyên chúng tôi nên mua lại căn nhà của một người họ hàng, cũng ở trung tâm, giá mềm hơn và sẵn đồ đạc. Nghe có vẻ hợp lý, nhưng tôi không mấy hào hứng. Căn nhà ấy được xây từ năm 1990, đã xuống cấp, thiết kế lỗi thời, lại ở tầng 5 không có thang máy. Trong khi đó, căn hộ mới tuy giá cao hơn nhưng hiện đại, tiện nghi, lại có thể vay ngân hàng trả góp.
Thấy tôi không đồng ý, mẹ vợ tỏ ra khó chịu. Bà phân tích thêm: “Nhà người thân gần chợ, gần bến xe buýt, tiện đủ đường. Họ đang cần tiền gấp, chỉ cần con đồng ý mua, họ sẽ để lại toàn bộ nội thất mà không tính phí”. Trước sự thuyết phục của bố mẹ vợ, cuối cùng tôi đành nhượng bộ. Vợ chồng tôi dốc toàn bộ tiền tiết kiệm rồi vay mượn thêm mới đủ 300.000 NDT (1 tỷ đồng) để mua lại căn nhà cũ ấy.
Khi dọn vào ở, tôi cũng tạm hài lòng, ít ra chúng tôi đã có tổ ấm riêng. 6 năm trôi qua, mọi thứ vẫn yên bình cho đến khi có tin khu đất nơi tòa nhà tọa lạc được thành phố quy hoạch lại. Theo chính sách bồi thường, mỗi hộ dân tại đây sẽ được đền 800.000 NDT (gần 3 tỷ đồng).
Ban đầu, vợ chồng tôi rất vui, vì khoản đền bù này giúp chúng tôi có cơ hội mua nhà mới, khang trang hơn. Nhưng niềm vui chẳng kéo dài lâu, bởi một chuyện oái oăm xảy ra: Người họ hàng từng bán căn nhà ấy cho chúng tôi bỗng xuất hiện, tỏ rõ sự tiếc nuối. Họ nói rằng căn nhà ngày xưa bị bán “rẻ”, giờ được đền bù cao như vậy thì tôi nên “chia một nửa” cho họ. Tôi nghe mà sững người.
6 năm đã trôi qua, giao dịch đã hoàn tất, giấy tờ sang tên rõ ràng, sao lại có chuyện đòi chia tiền đền bù? Thế nhưng họ không chỉ nói riêng với tôi mà còn kể lể với hàng xóm, khiến câu chuyện lan ra khắp khu. Bố mẹ vợ cũng vì thế mà đứng về phía người họ hàng, khuyên chúng tôi nên “nhẹ nhàng” đưa cho họ 300.000 NDT (1 tỷ đồng) để yên chuyện. Tôi đương nhiên không đồng ý, bởi về lý, chúng tôi là chủ sở hữu hợp pháp.
Từ đó, không khí gia đình trở nên nặng nề. Mẹ vợ giận tôi keo kiệt, người họ hàng thì liên tục đến nhà oán trách. Họ nói tôi “vô tình vô nghĩa”. Còn tôi thì chỉ thấy mệt mỏi.
Ngẫm lại, tôi không hối hận vì mua nhà của người thân, chỉ có điều sau tất cả mọi chuyện, tôi mới hiểu: Khi tiền bạc xen vào tình cảm, ngay cả những mối quan hệ thân thiết nhất cũng có thể đổi thay.
Trước đó, báo Nhịp sống Thị trường từng đăng bài: "Mua căn nhà gần 550 triệu đồng, đến khi được đền bù 14 tỷ đồng, người phụ nữ bất ngờ bị chủ cũ đòi chia tiền: Phán quyết của tòa gây bất ngờ", đưa tin về một trường hợp tương tự với nội dung như sau:
Câu chuyện này đã diễn ra từ năm 2003. Nhưng sau 20 năm, đến nay, sự việc được chia sẻ lại vẫn thu hút sự chú ý của nhiều người.
Sẵn sàng trả thêm tiền để hỗ trợ chủ nhà cũ
Theo đó, năm 2003, bà Nguỵ (Xích Phong, Trung Quốc) có ý định mở xưởng sản xuất, sau khi nghỉ công việc văn phòng. Trong lúc tìm kiếm địa điểm ở mở xưởng trên mạng, bà vô tình phát hiện căn nhà ở một ngôi làng thuộc vùng nông thôn của quận Hồng Sơn, Trung Quốc phù hợp với nhu cầu sử dụng.
Theo đó, căn nhà có diện tích 557m2 được rao bán với mức giá 150.000 NDT (khoảng 513 triệu đồng). Chủ nhà là một người đàn ông họ Lưu vừa mới qua đời do bệnh nặng. Sau khi chồng qua đời, nhằm có tiền trả nợ viện phí và nuôi 2 con ăn học, bà Lưu không còn cách nào khác là bán đi căn nhà duy nhất.
Do căn nhà có diện tích lớn nên mức giá đưa ra khá cao. Nhiều người đã đến xem và trả giá nhưng bà Lưu không đồng ý. Sau khi tìm hiểu, bà Nguỵ rất hiểu cho trường hợp của bà Lưu nên không mặc cả mà sẵn sàng mua với mức giá được đưa ra.
Thậm chí, người phụ nữ mua nhà còn chủ động tăng giá căn nhà lên 155.000 NDT và đưa thêm 5.000 NDT để 3 mẹ con trang trải chi phí sinh hoạt khi chuyển sang nhà mới. Như vậy, bà Nguỵ đã bỏ ra 160.000 NDT (khoảng 547 triệu đồng) để có thể sở hữu căn nhà này. Để tránh bà Nguỵ gặp những tranh chấp sau này, bà Lưu cũng tạo điều kiện ký tên và đóng dấu tên cả gia đình vào hợp đồng.
Sau khi hợp đồng được ký kết, người phụ nữ này cho biết đã bỏ thêm 520.000 NDT để xây mới, cải tạo căn nhà nhằm phù hợp với mục đích sử dụng. Trong suốt 15 năm sau đó, bà Nguỵ vẫn sử dụng phần đất này bình thường. Không một ai nói cho bà biết bản hợp đồng mua bán nhà có vấn đề. Thậm chí, bà vẫn còn gọi điện hỏi thăm bà Lưu mỗi dịp Tết đến.
Bán nhà được 15 năm vẫn đòi chia tiền đền bù
Tuy nhiên, mọi chuyện bắt đầu vào năm 2003, sau 15 năm bà Nguỵ sử dụng mảnh đất này. Khi đó, chính quyền địa phương quyết định mở rộng đường. Một phần diện tích mở rộng sẽ nằm trong phạm vi của nhà bà Nguỵ. Để thực hiện công tác này, gia đình bà sẽ nhận được khoảng tiền đền bù lên đến 4,19 triệu NDT (khoảng 14,3 tỷ đồng) để di chuyển đến nơi ở mới.
Khi biết có chuyện này, người chủ cũ, bà Lưu bất ngờ xuất hiện. Người này đòi chia số tiền đền bù với lý do bản hợp đồng mua bán nhà từ 15 năm trước có vấn đề. Chính vì thế, bà Lưu vẫn còn quyền sử dụng ở mảnh đất này.
Theo đó, mẹ con nhà bà Lưu đã lợi dụng kẽ hở quy định ở Trung Quốc: người có đăng ký hộ khẩu ở thành thị không được phép mua nhà tại nông thôn để cho rằng bà Nguỵ phạm luật. Đúng là ở thời điểm mua nhà ở nông thôn, bà không hề biết đến quy định này.
Dẫu biết mình sai song, bà Nguỵ không đồng ý chia tiền bồi thường. Bởi hợp đồng mua bán nhà đã được ký kết, quyền sử dụng đất của chủ nhà cũ đã không còn. Thêm nữa, trong suốt quãng thời gian qua, bà Lưu không hề ý kiến về chuyện này nhưng đến khi thấy có tiền đền bù lại gây khó dễ.
Nhận thấy không thể giải quyết bằng hình thức thương lượng được nữa, bà Nguỵ quyết định đâm đơn ra toà. Sau khi nghe trình bày của cả 2 bên, thẩm phán quyết định chia số tiền đền bù thành 2 phần căn cứ vào tỷ lệ lỗi. Bà Nguỵ sẽ được 3,23 triệu NDT, còn lại 960.000 NDT sẽ thuộc về mẹ con nhà bà Lưu.
Sau khi câu chuyện này được chia sẻ trở lại, nhiều người vẫn trách bà Lưu vì tham tiền mà quên đi sự giúp đỡ của bà Nguỵ ở thời điểm 15 năm trước. Không có sự hào phóng của bà Nguỵ làm sao 3 mẹ con có thể vượt qua được khó khăn ở thời điểm đó khi mang trên vai một khoản nợ lớn.
