Họp lớp hết 26 triệu Đồng, bạn học giàu nói 25 người chia đều để thanh toán, cả lớp phẫn nộ
Khi người tổ chức đề nghị rằng chi phí chia đều cho 25 người, các bạn học trong lớp đều bất mãn. Chuyện gì đã xảy ra?
Chuyên trang Đời sống & Pháp luật ngày 1/12/2025 đưa tin: "Họp lớp hết 26 triệu Đồng, bạn học giàu nói 25 người chia đều để thanh toán, cả lớp phẫn nộ", chia sẻ nội dung câu chuyện như sau:
Bài chia sẻ của một tác giả về buổi họp lớp được đăng tải trên Toutiao (MXH Trung Quốc).
***
Quãng thời gian đi học luôn là ký ức trong trẻo và đáng quý nhất. Khi ấy không có nhiều áp lực, bạn bè vô tư, hồn nhiên, là giai đoạn đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, mỗi người lại rẽ sang một hướng, bận rộn với công việc, nên cơ hội gặp nhau không có nhiều. Đến những ngày lễ, lớp trưởng hoặc người đứng ra tổ chức thường bắt đầu đề xuất các bạn cũ họp lớp.
Tiểu Lý đã quay về quê làm việc sau khi tốt nghiệp. Cuối năm, anh nhận được lời mời họp lớp từ Tiểu Trương, bạn cùng lớp đại học. Đã lâu không gặp bạn bè, Tiểu Lý cũng háo hức muốn ôn lại chuyện xưa nên đồng ý tham gia.
Ảnh minh hoạ.
Buổi họp lớp có tổng cộng 25 người. Nhiều người trong số đó đã trở thành quản lý hoặc kinh doanh rất thuận lợi. Chỉ có khoảng 5 người, bao gồm Tiểu Lý, vẫn còn chật vật với cuộc sống, thu nhập không cao.
Tiểu Trương - người đứng ra tổ chức, sau khi tốt nghiệp đã tiếp quản doanh nghiệp gia đình, làm quản lý, tài chính vô cùng dư dả. Khi nghe thông tin về thu nhập của từng người, Tiểu Lý đã cảm thấy hơi chạnh lòng.
Sau buổi họp lớp, đến lúc thanh toán, cảm xúc ấy chuyển thành khó chịu. Tổng chi phí cho buổi gặp là 7.000 tệ (khoảng 26 triệu đồng), Tiểu Trương đề nghị tất cả cùng chia đều. Điều này khiến cả nhóm lập tức bất mãn.
Không ít người cho rằng, với điều kiện của Tiểu Trương thì việc đứng ra chi hoặc ít nhất hỗ trợ phần lớn chi phí là điều dễ hiểu, đặc biệt khi chính anh là người chủ động mời họp lớp. Nếu biết phải chia đều ngay từ đầu, nhiều người đã không tham gia.
Ảnh minh hoạ.
Tình cảm bạn bè thời sinh viên vốn là điều vô giá. Tuy nhiên, các bạn cùng lớp cho rằng, người đứng ra tổ chức từng là lớp trưởng thời đại học, lẽ ra nên thông báo rõ ràng kế hoạch, bao gồm cả cách chia chi phí, để tránh xảy ra tranh cãi sau này.
“Bạn cùng lớp” từng là một mối quan hệ thuần khiết và đẹp đẽ. Ở đó không tính toán, không vụ lợi, chỉ có tình bạn và những ký ức trong sáng. Vì vậy, một buổi họp lớp mà phải so đo từng đồng, thậm chí cạnh tranh, so sánh hơn thua… thì thật sự mất đi ý nghĩa ban đầu.
Ảnh minh hoạ.
Tình bạn thời đi học vốn gắn với những ký ức trong sáng và ít tính toán. Tuy nhiên, nhiều buổi họp lớp đôi khi phát sinh hiểu nhầm liên quan đến tài chính, kỳ vọng hoặc cách tổ chức.
Nếu các bên không trao đổi rõ ràng từ đầu, việc chia sẻ chi phí có thể trở thành nguyên nhân gây tranh cãi, làm giảm đi sự thoải mái của cuộc gặp gỡ. Vì vậy, điều quan trọng là minh bạch ngay từ khâu lên kế hoạch để mọi người có thể tham gia trên tinh thần tự nguyện và vui vẻ, thay vì vô tình đặt áp lực cho bất kỳ ai.
Trang Gia đình & Xã hội cũng từng chia sẻ một câu chuyện về họp lớp trong bài đăng: "Cắt đứt quan hệ với bạn bè sau buổi họp lớp vì thu nhập hơn 1 tỷ vẫn bị mỉa mai, coi thường", nội dung như sau:
Trên diễn đàn Toutiao, bài đăng về người đàn ông tên Tiểu Vân, 30 tuổi, ở Trung Quốc nhận nhiều sự bàn tán. Thông qua những chia sẻ của người này, nhiều người cảm thông được nỗi áp lực phải chịu khi đi họp lớp.
Nỗ lực bao năm để có mức thu nhập gần 1 tỷ nhưng đổi lại là sự nghi ngờ
Sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ không khá giả nhưng luôn sống trách nhiệm và chăm chỉ, từ nhỏ Tiểu Vân đã được dạy phải tự lập và không ngừng phấn đấu.
Sau nhiều năm học hành rồi bươn chải ngoài xã hội, thay đổi công việc liên tục, anh cuối cùng cũng tìm được một vị trí ổn định tại một công ty lớn, với mức thu nhập 300.000 NDT/năm (khoảng 1,1 tỷ đồng).
Đối với nhiều người, đó chưa phải là mức lương quá đặc biệt, nhưng với Tiểu Vân đó là thành quả của nhiều năm nỗ lực, tự rèn luyện và không ngừng nâng cấp bản thân.
Anh trân trọng công việc mình đang có và luôn cố gắng hết sức để không mắc sai lầm.
Bạn bè cũ của Tiểu Vân mỗi người nay đều đã có cuộc sống riêng, người ở lại quê lập nghiệp, người lên thành phố phát triển sự nghiệp. Một đến hai lần mỗi năm, họ gặp nhau trong những buổi họp lớp để ôn lại chuyện xưa.
Những năm đầu, mọi thứ đều vui vẻ và thân tình, nhưng khi mỗi người rẽ sang những con đường khác nhau, khoảng cách vô hình cũng dần xuất hiện.
Từ một cuộc gặp gỡ vui vẻ, buổi họp lớp biến thành phiên "soi xét và đánh giá". Ảnh minh họa
Buổi họp lớp định mệnh biến tình bạn thành nỗi ám ảnh
Hôm ấy là một buổi tối thứ sáu. Nhận được lời mời họp lớp, Tiểu Vân vô cùng hào hứng. Sau tuần làm việc căng thẳng, anh mong được gặp lại bạn bè, chia sẻ chuyện cuộc sống và cùng nhau cười nói như xưa.
Tuy nhiên, niềm vui ấy không kéo dài được lâu.
Khi cuộc vui đang diễn ra, chủ đề bất ngờ chuyển hướng sang chuyện thu nhập và thành công của mỗi người.
Sau khi khoe xe, khoe nhà, một vài người bắt đầu xoáy sâu vào câu hỏi Tiểu Vân kiếm được bao nhiêu.
Anh thật thà kể về mức thu nhập và những nỗ lực của mình, nhưng thay vì nhận lời chúc mừng và sự trân trọng, anh chỉ thấy những ánh mắt nghi ngờ và gương mặt cười cợt.
Có người mỉa mai rằng hồi trước anh học chẳng ra gì thì bây giờ sao thu nhập lại cao đến thế, người khác còn cho rằng anh đang bịa chuyện để "nổ".
Một số người kết luận thẳng thừng rằng năng lực của anh không thể mang lại mức thu nhập như vậy.
Không khí buổi họp lớp lập tức trở nên nặng nề. Từ một cuộc gặp gỡ vui vẻ, nó biến thành phiên "soi xét và đánh giá". Tiểu Vân chọn im lặng. Chưa bao giờ anh cảm thấy xa lạ với bạn bè cũ đến vậy.
Suốt nhiều ngày sau, anh chìm trong suy nghĩ, thậm chí bắt đầu tự nghi ngờ chính mình và cho rằng bản thân chỉ may mắn mới có được công việc hiện tại.
Khi nhận ra giá trị bản thân, anh hiểu mình không còn chỗ để quay lại
Nhờ sự động viên của đồng nghiệp, những người hiểu rõ năng lực và nỗ lực của anh, Tiểu Vân dần nhận ra sự thật không phải anh sai.
Sai là cách nghĩ của những người luôn muốn kéo người khác xuống để cảm thấy mình cao hơn.
Khi không chấp nhận được sự thành công của người khác, họ chọn mỉa mai, phủ nhận và giễu cợt.
Từ đó, Tiểu Vân hiểu rằng bản thân không cần phải chứng minh điều gì trước những người chỉ chờ cơ hội để hạ bệ người khác.
Anh trân trọng hành trình nỗ lực bao năm của mình, trân trọng công việc ổn định và cuộc sống mà anh tự tay gây dựng.
Và anh đưa ra một quyết định dứt khoát, không tham gia họp lớp nữa và không duy trì những mối quan hệ chỉ tồn tại để so sánh, đố kỵ và phán xét. Với anh, quan hệ bạn bè như vậy không còn đáng để níu giữ.
Họp lớp thời nay không còn để ôn kỷ niệm
Họp lớp có thể là niềm vui nhưng chỉ khi giữa những người bạn tồn tại sự tôn trọng, chân thành và mong muốn sẻ chia.
Còn khi những cuộc gặp gỡ chỉ xoay quanh việc khoe khoang, soi mói và hạ bệ nhau, chúng trở thành gánh nặng tinh thần chứ không phải kỷ niệm đẹp của thanh xuân.
Rời xa những mối quan hệ độc hại không phải là ích kỷ; đôi khi đó chính là cách bảo vệ sự bình yên và lòng tự trọng của mỗi người.
