Tôi lương hưu 15 triệu/tháng, có 3 đứa con, cứ nghĩ tuổi già sung sướng ngờ đâu những gì nhận lại đều ngoài sức tưởng tượng

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Tôi có nên cố gắng thêm lần nữa, gọi cho từng đứa, nhắc lại mong muốn của mình?

Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Tôi lương hưu 15 triệu/tháng, có 3 đứa con, cứ nghĩ tuổi già sung sướng ngờ đâu những gì nhận lại đều ngoài sức tưởng tượng", nội dung như sau:

Tôi năm nay đã bước sang tuổi 62, mới nghỉ hưu được ngót nghét một năm trời. Hồi còn đi làm, tôi là kế toán trưởng ở một công ty may mặc, giờ về nhà cũng có đồng lương hưu 15 triệu mỗi tháng, gọi là đủ ăn đủ tiêu, chẳng đến nỗi phải lo nghĩ túng thiếu. Ấy vậy mà, tuổi già rồi, tiền nhiều để làm gì khi mỗi bữa cơm đều tự tay mình nấu, mỗi lần đi khám bệnh đều lủi thủi đi xe ôm một mình, cái sự đơn độc nó cứ bủa vây đến mức buồn chán không nói nên lời.

Tôi có ba đứa con, thằng cả là Long, con gái giữa tên Mai, và đứa út là Huy. Cả ba đứa đều được tôi cho ăn học đến nơi đến chốn, ra trường đứa nào cũng có công ăn việc làm ổn định, rồi cũng lập gia đình riêng hết cả rồi. Nhớ cái hồi chúng còn bé tí, tôi phải tằn tiện từng đồng, chồng thì mất sớm, một mình tôi gồng gánh bươn chải nuôi ba đứa khôn lớn thành người. Lúc ấy, tôi từng mơ mộng, nghĩ bụng sau này chúng lớn, ít ra cũng sẽ có đứa nào đó thương mẹ, đón mẹ về ở cùng cho vui cửa vui nhà. Nhưng giờ thì... mọi thứ cứ như ngoài sức tưởng tượng.

Tôi từng đánh tiếng với thằng Long đầu tiên, vì nó là con trai trưởng, lại ở Hà Nội, nhà cửa cũng khang trang rộng rãi. Vợ chồng nó cùng làm ngân hàng, có thằng cu đang học cấp hai. Long nó không từ chối thẳng thừng đâu, nhưng hôm đó nó cứ cúi đầu nói nhỏ nhẹ: "Mẹ ơi, con thương mẹ lắm nhưng dạo này vợ con công việc căng thẳng quá, lại còn đang đi học thêm cao học buổi tối. Mẹ về, nhà có thêm người, vợ con sợ không chăm sóc mẹ được chu đáo, rồi lỡ mẹ con lại có va chạm gì thì khổ. Mẹ thông cảm cho con nhé." Nghe con nói, tôi chỉ biết gật đầu cười buồn. Tôi hiểu, nó không hề nói dối. Con dâu tôi không phải người xấu, nhưng là người rất nguyên tắc, từng lời nói cử chỉ đều được tính toán cẩn trọng. Tôi đã từng sống cùng chúng mấy tuần lúc con dâu tôi sinh nở, rồi chính tôi là người chủ động đề nghị rời đi sớm.

Rồi tôi chuyển sang hỏi con Mai. Con bé là giáo viên tiểu học ở Bắc Ninh, lấy chồng cũng cùng ngành. Hai đứa thuê một căn nhà nhỏ, có vẻ hơi chật chội nhưng được cái sạch sẽ, gọn gàng. Mai thương tôi lắm, lần nào về cũng dúi vào tay tôi ít tiền, bảo: "Mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi đi ạ, thiếu gì cứ gọi con nhưng mà giờ con chưa đón mẹ được đâu. Hai đứa nhỏ còn đang học mẫu giáo, sáng nào cũng tất bật đưa đón, mẹ ở đây sẽ vất vả theo bọn con đấy." Nhìn cái cảnh hai đứa cháu nội nhảy nhót khắp phòng, rồi con rể thì cắm đầu vào máy tính chuẩn bị giáo án, tôi biết con mình nói đúng. Nhưng biết là một chuyện, còn cái cảm giác bị từ chối lại là một chuyện khác, nó cứ nghèn nghẹn trong lòng.

Cuối cùng, tôi còn mỗi thằng út Huy. Nó sống ở tận trong Nam, làm thiết kế nội thất, cưới vợ được 3 năm rồi mà vẫn chưa có con. Tôi từng hy vọng nó sẽ đón tôi vào sống cùng, vì nhà nó rộng rãi hơn cả hai anh chị nó. Nhưng hôm tôi gọi điện, nó cứ ậm ừ mãi rồi mới bảo: "Mẹ vào đây một mình cực lắm, thời tiết và đồ ăn mẹ không quen đâu. Vả lại, vợ con đang buồn phiền chuyện chưa có con, mẹ vào lúc này có khi vợ con lại thêm áp lực." Tôi gác máy mà nước mắt cứ tự nhiên rơi lã chã. Cả ba đứa con, không đứa nào sai cả, mỗi đứa một hoàn cảnh, một khó khăn riêng, chúng đều có lý do chính đáng của mình.

Tôi không hề thiếu tiền, tôi hoàn toàn có thể thuê giúp việc, thậm chí chuyển đến viện dưỡng lão cao cấp nếu muốn. Nhưng tôi không muốn, tôi đã sống cả đời mình vì con cái, giờ tôi chỉ muốn được sống cùng con. Tôi muốn sáng sớm được nghe tiếng cháu cười đùa, muốn tối đến có ai đó hỏi: "Mẹ ăn gì để con nấu?", chứ không phải chỉ nghe tiếng tivi vang vọng trong phòng khách và tự mình ăn cơm nguội trong lặng lẽ.

Tôi có nên cố gắng thêm lần nữa không, gọi cho từng đứa, nhắc lại mong muốn thẳm sâu trong lòng mình, hay là tôi nên lặng lẽ chấp nhận, rằng tuổi già của tôi sẽ không có một mái nhà nào để quay về? Tôi nên làm gì đây?

Báo Đời sống pháp luật có bài viết: "Cụ ông 68 tuổi vợ mất, kết hôn lần 2, sau 4 tháng phải ly hôn gấp: Quyết định chọn người bầu bạn sau đó của ông gây sốc!", nội dung như sau:

Cuộc đời này, dẫu vợ chồng có yêu thương nhau đến mấy, cũng sẽ có một ngày, một trong hai người phải ra đi trước, để lại người còn lại trong sự hiu quạnh và cô đơn. Người ở lại, dù được con cháu chăm sóc tận tình, vẫn không tránh khỏi cảm giác trống trải. Có người chọn đi bước nữa, tìm một bạn đời để bầu bạn, nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng tốt đẹp hơn. Cũng vì thế, nhiều người lại chọn cách thuê người giúp việc, vừa để lo toan nhà cửa, vừa có người bầu bạn, thay vì tìm một người bạn đời.

Câu Chuyện Của Ông Tân

Ông Tân năm nay đã 68 tuổi, vợ ông mất đúng mười năm rồi. Ban đầu, ông chẳng hề nghĩ đến việc tìm một người bạn đời khác. Nhưng sau khi nghỉ hưu ở tuổi 60, ngày nào cũng lủi thủi một mình, ông cảm thấy cô đơn vô cùng.

Một ngày mưa tầm tã, ông đến bệnh viện lấy thuốc hạ huyết áp và tình cờ nhìn thấy một cặp vợ chồng già đang dìu nhau bước đi ở hành lang. Khoảnh khắc đó, ông Tân bỗng thấy lòng mình ghen tỵ đến lạ.

Rồi qua một người quen giới thiệu, ông gặp cô Chu, người kém ông 5 tuổi. Hai người đến với nhau mà không hề vấp phải sự phản đối nào từ phía con cái. Hàng ngày, cô Chu giúp ông là phẳng phiu quần áo, lo chuyện cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, và cùng ông hàn huyên đủ thứ chuyện. Ông Tân cũng rất quan tâm đến cô Chu, cuối tuần nào cũng tặng cô một bó hoa hướng dương.

Thế nhưng, cuộc sống của họ chỉ kéo dài được vỏn vẹn 4 tháng. Dần dà, cô Chu bắt đầu phàn nàn với ông về giá rau, giá thịt ngoài chợ tăng cao, tiền ông đưa không đủ chi tiêu. Còn ông Tân thì phát ngán với việc cô Chu thường xuyên mua sắm bạt mạng quần áo, trang sức, thậm chí còn lấy cả vào tiền thuốc men của ông.

Cuối cùng, họ quyết định chia tay, mỗi người một nửa tài sản. "Dù phải chia đôi căn nhà đang ở để chia cho người vợ sau, tôi cũng chấp nhận," ông Tân đau khổ chia sẻ.

Sự Lựa Chọn Gây Sốc

Sau ly hôn, ông Tân quyết định thuê một người bảo mẫu với mức lương 4500 NDT/tháng (khoảng 16,4 triệu đồng). Người bảo mẫu này luôn giữ nhà cửa sạch sẽ tinh tươm, nấu ăn thì rất ngon. Ông Tân vô cùng hài lòng, ông xem đây là một người đồng hành lâu dài.

Có một điều khác biệt rõ rệt giữa việc có một người bạn đời và thuê bảo mẫu. Người bạn đời không chỉ đòi hỏi tình cảm mà còn liên quan đến những vấn đề nhà cửa, tiền bạc. Nhưng với bảo mẫu thì khác. Họ chỉ quan tâm đến việc bạn trả tiền đúng hạn hàng tháng. Dường như, thuê một bảo mẫu có vẻ an toàn hơn là tìm một người bạn đời khi về già.

Làm Giàu Cuộc Sống Khi Về Già

Người lớn tuổi, đặc biệt là những ai đã mất đi bạn đời, thường cảm thấy cô đơn là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, để giải tỏa nỗi cô đơn này, không chỉ đơn giản là tìm kiếm một ai đó để bầu bạn.

Người già hoàn toàn có thể làm phong phú thêm cuộc sống của mình trong những năm tháng cuối đời. Ví dụ, bạn có thể tham gia các câu lạc bộ hợp xướng, khiêu vũ, học thư pháp, tập Thái Cực Quyền… Ngoài ra, bạn cũng có thể nuôi những con vật nhỏ, trồng hoa, cây cảnh… Những hoạt động này không chỉ giúp bạn học hỏi thêm kỹ năng mới mà còn mở rộng các mối quan hệ xã hội.

Tất nhiên, dù bạn có cần sự bầu bạn của ai đó hay tham gia vào các hoạt động khác nhau, thì điều quan trọng nhất vẫn là giàu có trong tâm hồn. Một người có nội tâm phong phú thường có những sở thích và thú vui riêng. Chính những sở thích này có thể giúp họ giải tỏa nỗi cô đơn một cách hiệu quả, bất kể ở độ tuổi nào.

Vì vậy, hãy tìm ra sở thích và niềm vui của riêng mình, trở thành một người có trái tim ấm áp, chắc chắn cuộc sống sau này của bạn sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều.

Nguồn:

https://thanhnienviet.vn/toi-luong-huu-15-trieu-thang-co-3-dua-con-cu-nghi-tuoi-gia-sung-suong-ngo-dau-nhung-gi-nhan-lai-deu-ngoai-suc-tuong-tuong-209250708212236323.htm

https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/cu-ong-68-tuoi-vo-mat-ket-hon-lan-2-sau-4-thang-phai-ly-hon-gap-quyet-dinh-chon-nguoi-bau-ban-sau-do-cua-ong-gay-soc-a550521.html

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!