Thấy giúp việc lau ảnh cưới của tôi rồi khóc, tưởng cô ta thích chồng tôi cho đến ngày phát hiện thứ bí mật nằm dưới khung ảnh

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Khi lau đến khung ảnh cưới, bất giác tôi dừng lại. Có gì đó… lạ lạ.

Báo Thanh Niên Việt có bài viết "Thấy giúp việc lau ảnh cưới của tôi rồi khóc, tưởng cô ta thích chồng tôi cho đến ngày phát hiện thứ bí mật nằm dưới khung ảnh", nội dung như sau:

Tôi không phải là người phụ nữ hay ghen tuông, nhưng gần đây, tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn mỗi khi nhìn thấy cô Hạnh – cô giúp việc mà vợ chồng tôi mới thuê được hơn nửa năm nay.

Cô ấy không phải là người trẻ đẹp, nhưng lại rất chỉn chu trong công việc. Cô ít nói và luôn làm việc sạch sẽ, tỉ mỉ. Tuy nhiên, một điều khiến tôi cảm thấy kỳ lạ là mỗi khi lau dọn phòng khách, cô ấy thường dừng lại rất lâu trước bức ảnh cưới của chúng tôi, như thể đang nhìn chằm chằm vào đó. Có những lần, tôi thấy đôi mắt cô ấy ửng đỏ, như thể vừa khóc.

Sự thay đổi này khiến tôi không khỏi nghi ngờ. Liệu có phải cô ấy yêu chồng tôi và cảm thấy tủi thân vì không thể có được anh ấy? Cô ấy nhìn vào bức ảnh cưới mà không phải là cô dâu, mà là tôi – người vợ hiện tại của anh ấy.

Tôi không thể giữ im lặng nữa, và kể cho chồng nghe về những nghi ngờ trong lòng mình. Anh chỉ cười xòa và bảo tôi nghĩ quá nhiều: “Em cứ lo xa rồi. Ảnh cưới em chẳng ai lau giúp, có người làm thay thì cũng tốt mà.”

Dù chồng nói vậy, nhưng cái cảm giác bất an trong tôi vẫn không thể dập tắt được. Phụ nữ đôi khi có linh cảm rất chính xác, và tôi cảm thấy có gì đó không đúng.

Một hôm, cô Hạnh về quê, và tôi quyết định ở lại nhà dọn dẹp. Khi lau đến bức ảnh cưới, tôi chợt cảm thấy một điều gì đó kỳ lạ. Không hiểu sao, tôi lại dừng lại, ngắm nhìn khung ảnh một cách kỹ lưỡng.

Và rồi tôi mở bức ảnh ra, và không thể tin vào mắt mình. Đằng sau bức ảnh cưới của chúng tôi là một bức ảnh khác – một bức ảnh nhỏ, có chồng tôi nhưng không phải là tôi đứng bên cạnh anh ấy. Người con gái trong ảnh không phải tôi, cũng không phải cô Hạnh. Trái tim tôi như bị siết lại, bàn tay tôi run rẩy khi tháo bức ảnh ra và giấu đi, để tìm hiểu rõ ràng hơn.

Tối hôm đó, tôi chất vấn chồng về bức ảnh và toàn bộ những gì tôi đã phát hiện ra. Anh im lặng một lúc lâu, rồi mới lên tiếng: “Đó là người yêu cũ của anh. Chúng tôi từng đính hôn, nhưng cô ấy đã mất trong một tai nạn.”

Lời nói của anh khiến tôi chết lặng. Anh giải thích rằng bức ảnh đó là kỷ niệm duy nhất anh còn giữ lại về cô ấy, nhưng có lẽ chính Hạnh là người đã lén lút nhét bức ảnh cũ vào trong khung ảnh cưới của chúng tôi. Hạnh là chị gái của người yêu cũ anh, và khi cô ấy biết hoàn cảnh của chồng tôi, cô đã nhận giúp việc cho gia đình chúng tôi. Cô ấy không bao giờ nghĩ rằng việc làm này sẽ kéo dài đến mức gây ra những rắc rối trong cuộc sống hôn nhân của chúng tôi.

Chồng tôi không ngoại tình, không phản bội tôi, chỉ là một nỗi đau mà tôi chưa từng biết đến. Tôi đã từng nghĩ đến việc đuổi cô ấy, nhưng rồi tôi lại không nỡ. Là một người phụ nữ, tôi hiểu cảm giác phải giữ lại những ký ức nhỏ bé về người thân yêu như thế nào.

Cuối cùng, tôi quyết định cất bức ảnh vào trong hộp, không phải vì tôi ghen, mà vì tôi cảm thấy rằng những ký ức thuộc về quá khứ nên được đặt ở một nơi riêng tư, không phải là trung tâm của cuộc sống hiện tại. Bức ảnh cũ không nên nằm ngay giữa phòng khách, nơi mà mỗi người trong gia đình đều nhìn thấy nó.

Chồng tôi không nói gì, chỉ nắm tay tôi thật chặt như một lời an ủi. Còn cô Hạnh, có lẽ cô đã nhận ra điều gì đó và không hỏi về bức ảnh nữa. Cô vẫn tiếp tục công việc của mình một cách lặng lẽ, như không có gì thay đổi.

Vậy tôi có nên đuổi cô ấy không? Tôi vẫn phân vân. Bao dung với người đã khuất là một điều tốt, nhưng vẫn có một phần trong tôi cảm thấy không hoàn toàn yên lòng. Dù sao, tôi cũng không biết lý do gì để cho cô ấy nghỉ việc mà không làm tổn thương cô ấy. Liệu tôi có quá tàn nhẫn không? Tôi thật sự không biết phải làm thế nào để mọi thứ trở nên ổn thỏa.

Cuối cùng, tôi hiểu rằng, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Và đôi khi, những quyết định khó khăn nhất lại là những quyết định liên quan đến sự tha thứ và bao dung. Hạnh không phải là kẻ phản bội, cô ấy chỉ là người có quá khứ chưa thể buông bỏ. Và tôi, dù có đau lòng đến đâu, cũng phải học cách để chấp nhận điều đó, vì không phải ai cũng có thể sống mãi trong quá khứ.

 

Nguồn:  https://thanhnienviet.vn/thay-giup-viec-lau-anh-cuoi-cua-toi-roi-khoc-tuong-co-ta-thich-chong-toi-cho-den-ngay-phat-hien-thu-bi-mat-nam-duoi-khung-anh-209250612114505649.htm 

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!