Phê bình vụ chó "đi bậy" ở thang máy, tôi bị mắng "chấp nhặt cả với con vật"

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Khi tôi góp ý với chủ chú chó “đi bậy” ở thang máy chung cư, cô gái xinh đẹp ấy nhăn mặt mắng tôi là khó tính, “con vật biết gì mà chấp nhặt cả với nó”.

Báo VTC News có bài viết: "Phê bình vụ chó "đi bậy" ở thang máy, tôi bị mắng "chấp nhặt cả với con vật"", nội dung như sau:

Sống ở chung cư, một trong những vấn đề khiến tôi cảm thấy bức xúc nhất là sự bất lực khi phải đối diện với những người nuôi thú cưng thiếu ý thức. Mọi người đều biết rằng khi sống trong không gian chung, chúng ta phải tôn trọng lẫn nhau bằng cách tuân thủ các quy tắc và quy ước đã được đặt ra. Thế nhưng, trong khi những người khác, khi bị phê bình vì làm ồn hay gây bẩn, đều tỏ ra biết lỗi và sửa sai, thì lại có không ít chủ nuôi chó lại tỏ ra kiêu ngạo khi thú cưng của họ làm phiền đến hàng xóm, thậm chí còn mắng ngược lại những người góp ý, cho rằng họ không biết yêu động vật.

Sống ở chung cư gần 10 năm qua, tôi chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi với "cuộc chiến" giữ gìn không gian sống chung như bây giờ. Và không phải vì những vấn đề lớn như tranh chấp tầng hầm, chỗ để xe hay quỹ bảo trì mà là những chuyện nhỏ nhặt, tưởng chừng không đáng kể nhưng lại dai dẳng và gây bức xúc không kém: những người nuôi thú cưng vô ý thức nhưng lại ngạo mạn, không tiếp thu phê bình. Thậm chí, tôi còn bị họ chỉ trích khi "dám" góp ý.

Một buổi tối, khi tôi cùng con trai nhỏ bước vào thang máy để về nhà, một mùi khai xộc lên rất mạnh. Ngay sát góc thang máy là một vũng nước tiểu vàng đục, chưa kịp khô. Qua camera an ninh, ban quản lý đã xác nhận rằng thủ phạm là một chú chó giống Poodle, đi tè bậy vào thang máy khi được chủ dắt đi dạo về. Clip quay lại cho thấy cô chủ chó biết việc này nhưng không có động tác khắc phục.

Tôi đã nhắn tin vào group cư dân để góp ý, một cách nhẹ nhàng và văn minh, rằng việc để chó "đi bậy" nơi công cộng là không chấp nhận được, vi phạm nội quy và làm mất vệ sinh chung. Không ngờ, tôi lại nhận được một trận công kích ngược. Chủ của chú chó lên tiếng: "Chị làm gì mà căng thẳng thế, có tí nước tiểu thôi mà?"

Khi tôi phân tích đúng sai, cô ta lại mắng tôi "sống nguyên tắc quá", "thiếu cảm thông", và ngang ngược nhất là cô ta nói: "Sao chị hẹp hòi thế, làm người mà đi chấp nhặt cả với con vật. Nói chuyện với người không có tình yêu với động vật rồi thật phí hơi."

Hai hôm sau, tôi bất ngờ nhận được rất nhiều tin nhắn chửi bới từ những người xa lạ trên mạng. Hóa ra, cô chủ chó đã lên một diễn đàn yêu thú cưng than thở về một "kẻ man rợ thù ghét động vật" (là tôi), với những chi tiết thêm mắm dặm muối và mô tả sai lệch, khiến cộng đồng yêu chó mèo tức giận. Họ đòi tìm đến tôi để "dạy dỗ", và có lẽ tài khoản mạng xã hội của tôi đã bị ai đó tiết lộ.

Cuối cùng, tôi phải tốn rất nhiều công sức mới giải quyết được vụ bạo lực mạng này, và cảm thấy rất tổn thương. Nhưng điều làm tôi đau lòng hơn cả chính là cách mà người ta biện minh cho hành vi thiếu trách nhiệm của mình: "Chỉ là con vật thôi mà."

Tôi không ghét động vật. Con trai tôi cũng từng xin nuôi một con mèo, và tôi đồng ý với điều kiện phải chăm sóc tốt cho nó, giữ gìn vệ sinh, không làm ảnh hưởng đến hàng xóm. Tôi hiểu cảm giác gắn bó, yêu thương một sinh vật nhỏ bé, coi chúng như thành viên trong gia đình. Nhưng tình yêu với thú cưng không thể trở thành cái cớ để bao biện cho những hành vi xâm phạm không gian chung.

Thực tế, ở nhiều chung cư hiện nay, cư dân phải chịu đựng tiếng chó sủa inh ỏi cả đêm, gây mất ngủ; chó phóng uế ra hành lang, sảnh chung mà không được dọn dẹp kịp thời; mèo thả rông làm bẩn bồn hoa, thảm cỏ... Tất cả những điều này tạo ra một môi trường sống căng thẳng và thiếu văn minh.

Vấn đề là, một số người nuôi thú cưng lại đòi quyền cho động vật, quyền nuôi chó mèo của họ nhưng lại không tôn trọng quyền được sống sạch sẽ và yên tĩnh của hàng xóm. Có những người dắt chó đi dạo mà không đeo rọ mõm, không xích chặt, để mặc chó cào vào người lạ hay dọa trẻ con. Khi góp ý, họ tỏ ra phòng thủ, cáu bẳn, hoặc im lặng bỏ ngoài tai.

Cần phải nhấn mạnh rằng chung cư là không gian sống tập thể. Khi lựa chọn sống trong môi trường này, chúng ta phải chấp nhận các quy định chung, tôn trọng người khác, và cư xử có văn hóa. Sở thích cá nhân không được phép xâm phạm đến quyền lợi và lợi ích chính đáng của người khác.

Yêu động vật đích thực là dạy chó đi vệ sinh đúng chỗ, dọn phân của chúng, tiêm phòng, đeo rọ mõm khi ra ngoài nếu cần thiết, và không để chúng làm phiền ai. Bạn yêu chó thì cứ nuôi, nhưng tôi và các cư dân khác không có nghĩa vụ phải chịu đựng mùi khai trong thang máy, phân mèo trên bậu cửa, hay tiếng chó sủa ầm ĩ lúc nửa đêm.

Thú cưng không có lỗi, nhưng người nuôi vô trách nhiệm thì có. Đừng dùng hai chữ "yêu động vật" để bao biện cho sự vô ý thức của mình.

Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Tôi sinh mổ, mẹ chồng nhất quyết đòi mang dây rốn về quê chôn, tôi âm thầm theo sau và phát hiện một chuyện kinh hoàng", nội dung như sau:

Bí mật gốc cau và nỗi bất an của người con dâu

Tôi là con dâu trong một gia đình có ba anh em trai. Nhà chồng tôi nằm ở vùng ngoại thành Hà Nội, còn vợ chồng tôi thì làm việc và sinh sống trong nội thành. Anh chồng tôi đã lập gia đình và ở tận Nha Trang, còn em chồng thì sống ở Sài Gòn, cả hai thỉnh thoảng mới về thăm nhà.

Ngày tôi sinh con, mẹ chồng đã có mặt ở bệnh viện từ sáng sớm. Dù là sinh mổ, tôi vẫn cố gắng giữ mình tỉnh táo để lắng nghe những lời dặn dò của bác sĩ. Mọi thứ tưởng chừng như đang ổn thỏa, cho đến khi tôi thấy mẹ chồng đứng ở cửa phòng, thì thầm với cô y tá: "Cháu nó sinh mổ, dây rốn vẫn còn, cho tôi xin mang về quê chôn."

Tôi thật sự bất ngờ. Từ trước đến nay, tôi chưa từng nghe thấy gia đình nào làm như vậy cả. Tôi sinh con ở bệnh viện tư, nên cô y tá cũng tỏ vẻ ái ngại nhìn tôi rồi hỏi: "Chị có đồng ý không ạ?"

Mẹ chồng quay sang, ánh mắt nhìn tôi đầy nghiêm nghị: "Đây là phong tục bên nội. Nhà này mấy đời đều chôn dây rốn ở gốc cau trước sân để đứa trẻ gắn bó với tổ tiên, lớn lên không quên gốc gác."

Tôi không phản đối ngay lập tức vì vừa sinh xong còn rất mệt, nhưng trong lòng lại thấy có gì đó không ổn. Gia đình tôi bên ngoại không hề có phong tục này, bạn bè xung quanh cũng không ai làm vậy, mà sao mẹ chồng tôi lại kiên quyết đến thế, dặn đi dặn lại, còn cẩn thận tự tay gói ghém?

Chiều hôm đó, chồng tôi phải về quê gấp vì công việc. Mẹ chồng cũng xin phép mang túi đồ về cùng anh ấy. Tôi cứ thấy ngờ ngợ, đêm nằm trong viện mà lòng cứ bứt rứt mãi không yên.

Sáng hôm sau, tôi đành nhờ em gái trông con giúp, rồi bắt taxi về quê chồng. Tôi không báo trước, dù cơ thể còn yếu nhưng tôi vẫn muốn làm rõ sự thật này.

Chuyện không tưởng ở gốc cau cũ

Khi tôi đến cổng nhà, không thấy ai cả. Cửa khóa. Tôi men theo con ngõ nhỏ dẫn ra sau vườn thì thấy mẹ chồng đang lúi húi bên một gốc cau. Điều đáng nói là đó không phải gốc cau ở sân nhà chồng tôi đang ở, mà là gốc cau trong vườn của căn nhà cũ, đã bị bỏ hoang mấy năm nay, vốn là nhà mà bố mẹ chồng tôi để lại.

Tôi nấp sau bụi chuối, lặng lẽ nhìn bà đào một hố nhỏ. Nhưng điều khiến tôi lạnh sống lưng là… trong cái hố ấy, đã có sẵn ba túi ni-lông khác trông rất cũ kỹ, bạc màu, dấu hiệu của việc đã được chôn từ rất lâu rồi.

Mẹ chồng tôi lẩm bẩm: "Từ giờ, con bé là một phần ở đây rồi. Đứa nào cũng phải về đây cả, không được đi xa bố mẹ, ông bà tổ tiên."

Tôi quay người bỏ đi, lòng rối bời. Chiều hôm ấy về lại viện, tôi không nói gì với ai. Nhưng trong đầu tôi cứ hiện lên hàng loạt câu hỏi:

  • Vì sao bà phải chôn đúng ở nơi ấy?
  • Vì sao không ai trong nhà từng nhắc đến chuyện này?
  • Và ba cái túi kia là của ai?

Tôi lờ mờ hiểu rằng, có thể đây không chỉ đơn thuần là chuyện "phong tục" như bà nói, mà còn là một sự níu giữ với một nơi mà chồng tôi chưa bao giờ kể đến, nhưng rõ ràng… nó ẩn chứa một quá khứ không hề đơn giản.

Giữa sự hiện đại và những hủ tục, giữa điều đúng đắn và điều "đã quen từ đời trước", ranh giới thật mong manh. Nhưng khi chính đứa con của mình bị kéo vào chuyện này, tôi có nên im lặng không? Hay tôi nên xới tung mọi thứ để tìm ra sự thật?

Nguồn:

https://vtcnews.vn/phe-binh-vu-cho-di-bay-o-thang-may-toi-bi-mang-chap-nhat-ca-voi-con-vat-ar949840.html

https://thanhnienviet.vn/toi-sinh-mo-me-chong-nhat-quyet-doi-mang-day-ron-ve-que-chon-toi-am-tham-theo-sau-va-phat-hien-mot-chuyen-kinh-hoang-209250619143845187.htm

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!