Nhân quả có thật: 40 năm trước bị cười vì đẻ toàn con gái, 40 năm sau các con làm hẳn Bộ trưởng, Giám đốc, danh giá vô cùng!
Từ chỗ bị chê cười vì "đẻ toàn vịt giời", đến khi các con khôn lớn, ông bố này được nhận quả ngọt!
Báo Phụ nữ mới ngày 25/12/2025 đưa tin: "Nhân quả có thật: 40 năm trước bị cười vì đẻ toàn con gái, 40 năm sau các con làm hẳn Bộ trưởng, Giám đốc, danh giá vô cùng!", nội dung như sau:
Ông Triệu Tích Thành (SN 1927), người sáng lập Tập đoàn Foremost danh tiếng tại New York, được mệnh danh là "Vua tàu biển người Hoa". Tuy nhiên, niềm tự hào lớn nhất đời ông không phải là khối tài sản khổng lồ, mà là 6 cô con gái tài sắc vẹn toàn, được mệnh danh là "Triệu Thị lục kim hoa" (Sáu bông hoa vàng họ Triệu).
Câu chuyện về gia đình họ Triệu không chỉ là giai thoại về sự giàu có, mà là sách giáo khoa sống động về nghệ thuật nuôi dạy con cái.
Ông Triệu Tích Thành và các con lúc nhỏ
Từ những lời xì xào đến gia tộc danh giá bậc nhất
Hơn nửa thế kỷ trước, ông Triệu và vợ - bà Chu Mộc Lan có 6 người con gái. Vào thời điểm đó, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" còn nặng nề, gia đình ông không tránh khỏi những ánh mắt thương hại, những lời chê bai rằng "nhà vô phúc", "sinh con gái tốn của hồi môn".
Bỏ ngoài tai tất cả, vợ chồng ông Triệu âm thầm dồn hết tâm huyết nuôi dạy các con. Kết quả sau này khiến những kẻ dèm pha năm xưa phải "muối mặt": Cả 6 cô con gái đều tốt nghiệp từ các trường Ivy League danh giá (4 người học Harvard), trở thành những nhân vật kiệt xuất.
- Chị cả Triệu Tiểu Lan (Elaine Chao): Người nổi tiếng nhất, từng giữ chức Bộ trưởng Giao thông và Bộ trưởng Lao động Hoa Kỳ. Bà là người phụ nữ gốc Á đầu tiên trong lịch sử bước vào Nội các Tổng thống Mỹ. Chồng bà là Lãnh tụ phe Cộng hòa tại Thượng viện Mỹ - Mitch McConnell.
Ông Triệu và các con bên di ảnh vợ
- Các em gái: Đều là Thạc sĩ, Tiến sĩ tại các đại học danh giá nhất thế giới như Harvard, Columbia, William & Mary... và nắm giữ vị trí cấp cao tại những tập đoàn đa quốc gia. Cụ thể, Triệu Tiểu Cầm là giám đốc điều hành một công ty tại Hoa Kỳ. Triệu Tiểu Mỹ từng là giám đốc Bộ Bảo vệ Người tiêu dùng của Tiểu bang New York. Triệu Tiểu Phủ từng giữ chức Phó chủ tịch cấp cao của General Electric. Triệu An Cát là phó chủ tịch Tập đoàn Fumao,...
Thành công của họ rực rỡ đến mức Tổng thống Mỹ đời thứ 41 - George H.W. Bush từng nói với vợ: "Bà nên học hỏi cách giáo dục con cái của gia đình họ Triệu".
4 "bí mật" giáo dục tạo nên những nữ cường nhân
Không có phép màu nào cả, sự thành công của 6 cô con gái đến từ triết lý giáo dục vừa nghiêm khắc, vừa đầy tình thương của ông Triệu Tích Thành.
1. Cha mẹ là tấm gương phản chiếu sự nỗ lực
Ông Triệu xuất thân nghèo khó, sang Mỹ năm 1958 với hai bàn tay trắng và vốn tiếng Anh bập bẹ. Ông phải làm 3 việc cùng lúc để mưu sinh nhưng chưa bao giờ bỏ bê việc học. Ông tốt nghiệp Thạc sĩ tại ĐH St. John’s. Vợ ông, bà Chu Mộc Lan, dù bận rộn chăm 6 con nhưng vẫn quyết tâm đi học và lấy bằng Thạc sĩ ở tuổi 51.
Chính sự hiếu học và kiên cường của cha mẹ là bài học không lời nhưng mạnh mẽ nhất. Triệu Tiểu Lan từng nói: "Nếu phải nói về nguyên nhân thành công, tôi chỉ biết nói rằng vì phía sau tôi là một người đàn ông mạnh mẽ - cha tôi".
Ông Triệu cùng ảnh cùng con gái, con rể và các các cháu
2. Xóa bỏ tư duy "Con gái thì làm được gì?"
Ngay từ khi đặt tên con gái đầu lòng là Tiểu Lan, ông Triệu đã gửi gắm mong muốn con sẽ mạnh mẽ như Hoa Mộc Lan. Ông dạy các con: "Con không thể làm Tổng thống vì không sinh ra ở Mỹ, nhưng Bộ trưởng thì hoàn toàn có thể. Phụ nữ không thua kém đàn ông, thậm chí còn có thể làm tốt hơn".
Ông khuyến khích các con chơi thể thao, tranh luận, và tự giải quyết vấn đề. Tư tưởng bình đẳng giới này đã giúp 6 cô gái tự tin bước vào những lĩnh vực gai góc nhất như chính trị và kinh doanh vận tải.
3. "Khó khăn là cơ hội ngụy trang"
Khi mới sang Mỹ, các con ông Triệu bị cô lập vì không biết tiếng. Thay vì bao bọc, ông biến nó thành bài tập rèn luyện. Mỗi ngày ông dành thời gian cùng con học tiếng Anh, dạy con đối mặt với sự phân biệt đối xử bằng năng lực thực tế.
Khi Triệu Tiểu Lan gọi điện báo tin trở thành Bộ trưởng Giao thông: "Bố ơi, con đạt được rồi (I got it)" , ông Triệu điềm tĩnh sửa lại: "Không phải con đạt được, mà là con xứng đáng có nó (You have it)". Đó là sự khẳng định cho nỗ lực tự thân, không phải may mắn.
Bà Triệu Tiểu Lan
4. Bận trăm công nghìn việc vẫn là "người cha hiện diện"
Dù điều hành tập đoàn tỷ đô, ông Triệu luôn tuân thủ nguyên tắc: Về nhà ăn tối cùng con. Ông sẵn sàng gác lại công việc để chơi bóng, cưỡi ngựa hay đơn giản là lắng nghe tâm sự của các con.
Trong gia đình họ Triệu, tình yêu thương không phải là sự chiều chuộng vật chất (dù họ rất giàu), mà là sự đồng hành về tinh thần. Ông dạy con tiêu tiền tiết kiệm, tự lập từ sớm và luôn phải biết ơn nguồn cội.
Lời kết: Câu chuyện của gia đình Triệu Tích Thành là minh chứng hùng hồn cho thấy: Gia tài lớn nhất cha mẹ để lại cho con cái không phải là tiền bạc, mà là tư duy, tri thức và bản lĩnh sống. Dù sinh con trai hay con gái, nếu cha mẹ có tầm nhìn và phương pháp giáo dục đúng đắn, đứa trẻ nào cũng có thể trở thành "kim hoa" tỏa sáng.
Trước đó, báo Phụ nữ mới cũng từng đưa tin về một trường hợp tương tự trong bài viết: "Ông bố bị chế nhạo vì đẻ tận 8 đứa con gái, "toàn một lũ vịt giời": 30 năm sau, ông là người cười to nhất làng!", nội dung như sau:
Trong quan niệm của nhiều người Á Đông, một gia đình chỉ thật sự trọn vẹn khi có "đủ nếp đủ tẻ". Người ta tin rằng, con trai là trụ cột, là người nối dõi tông đường; còn con gái là "chiếc áo bông nhỏ", "bình rượu mơ" dịu dàng, biết quan tâm, chăm sóc cha mẹ. Có con trai, con gái, hai chữ "nếp tẻ" ghép lại mới hoàn hảo, biểu tượng cho một gia đình đủ đầy, viên mãn.
Nhưng cuộc đời thật sự có đơn giản như vậy không?
Từ nỗi mặc cảm đến niềm tự hào của người cha có tám cô con gái
Một câu chuyện có thật tại vùng nông thôn ở Trung Quốc đã khiến nhiều người phải suy nghĩ lại. Một người đàn ông họ Vương và vợ khi còn trẻ cũng từng ôm giấc mơ "sinh được quý tử". Thế nhưng, số phận lại đưa họ đi theo một hướng khác: hai ông bà sinh liền tám đứa con, tất cả đều là con gái.
Vì điều kiện kinh tế khó khăn và sức khỏe của vợ không cho phép, họ buộc phải dừng lại. Tin tức ấy khiến hàng xóm xung quanh không ít lời ra tiếng vào. Có người châm chọc rằng họ "mệnh không có con trai", thậm chí ác ý nói ông Vương "kiếp trước làm điều thất đức, nên kiếp này tuyệt tự".
Những lời nói đó khiến ông Vương từng có lúc tức giận, thậm chí lạnh nhạt với chính các con gái của mình. Nhưng rồi, một buổi chiều nhìn thấy lũ trẻ ríu rít chơi đùa trong sân, ông chợt nhận ra, dù là trai hay gái, tất cả đều là máu mủ ruột rà, là kết tinh của tình yêu vợ chồng ông. Chúng đến với ông là phúc phần, là ân nghĩa chứ không phải gánh nặng.
Ảnh minh họa
Từ đó, ông thay đổi hoàn toàn. Ông dành hết tâm sức để nuôi nấng, dạy dỗ tám cô con gái nên người. Dù cuộc sống không khá giả, ông vẫn cố gắng cho các con được học hành đến nơi đến chốn, dạy các con biết sống tử tế, biết yêu thương, biết hiếu thuận với cha mẹ và tôn trọng người khác.
May mắn thay, tám cô con gái của ông Vương đều rất ngoan ngoãn, lễ phép, ai nấy đều trưởng thành, thành đạt và hết lòng hiếu thảo. Giờ đây, ông đã ngoài 60 tuổi, sống an yên bên người vợ hiền. Tám cô con gái dù đã lập gia đình, vẫn chọn ở gần cha mẹ để tiện chăm sóc. Cuối tuần, cả đại gia đình lại tụ họp, tiếng cười rộn ràng khắp căn nhà nhỏ.
Mỗi lần đi dạo ngang nhà hàng xóm, ông Vương đều vui vẻ chào hỏi, không quên cười bảo: "Tôi tuy không có con trai, nhưng con gái tôi hiếu thảo chẳng thua ai". Có lần, ông còn tự hào bảo: "30 năm trước, tôi bị cười nhạo vì đẻ toàn "lũ vịt giời", giờ thì tôi lại là người to nhất làng".
Trong khi đó, người hàng xóm từng cười chê ông dù có hai con trai, lại phải sống cảnh cô đơn vì con cái xa cách. Nhìn ông Vương tuổi xế chiều được con cháu quây quần, họ chỉ biết thở dài ganh tị.
Con cái, dù trai hay gái, chỉ cần biết hiếu thuận là đủ
Không ít người vẫn giữ quan niệm cũ: có con trai thì mới "nối dõi tông đường", mới bảo đảm được tuổi già sung túc. Vì suy nghĩ đó, họ tìm đủ mọi cách để sinh được "một thằng con trai", thậm chí đánh đổi cả sức khỏe và hạnh phúc của người mẹ. Nhưng thực tế chứng minh, sự bình yên và ấm áp của tuổi già không đến từ việc có con trai hay con gái mà đến từ tấm lòng hiếu thuận của con cái.
Một đứa trẻ biết yêu thương, biết trân trọng cha mẹ không tự nhiên mà có. Hiếu thảo là kết quả của quá trình giáo dục lâu dài, của tình thương, của sự gương mẫu trong từng hành động nhỏ.
Cha mẹ chính là tấm gương đầu tiên trong cuộc đời con. Khi con còn nhỏ, cha mẹ cần gieo vào lòng con những bài học về lòng biết ơn: kể cho con nghe những câu chuyện giản dị về sự hiếu thảo, về cách ông bà, cha mẹ từng chăm sóc con ra sao. Nhưng quan trọng hơn cả là chính cha mẹ phải sống đúng với điều mình dạy: biết tôn trọng ông bà, sống nhân hậu, công bằng, và không phân biệt con trai - con gái.
Một người mẹ yêu thương con cái như nhau, một người cha luôn công bằng và tôn trọng các con, sẽ khiến con học được rằng: giá trị của con người không nằm ở giới tính, mà nằm ở tấm lòng và cách sống.
Khi cha mẹ gieo mầm yêu thương và tôn trọng ấy từ sớm, đứa trẻ dù lớn lên trong hoàn cảnh nào cũng sẽ biết hiếu nghĩa, biết quay về với nguồn cội. Và khi ấy, dù là con trai hay con gái, các con đều sẽ đặt chữ "hiếu" lên hàng đầu, gìn giữ và tiếp nối truyền thống tốt đẹp của gia đình.
