Nam sinh được cả làng kỳ vọng, đang du học Đức bỗng biến mất, 14 năm sau phát hiện sống vô gia cư: Khởi nguồn bi kịch do thiếu kỹ năng sống

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Đây là câu chuyện thật về một du học sinh Đức từng mất tích 14 năm và hành trình trở về đầy nước mắt.

Đời sống pháp luật đưa tin "Nam sinh được cả làng kỳ vọng, đang du học Đức bỗng bi:ến mấ:t, 14 năm sau phát hiện sống vô gia cư: Khởi nguồn bi:kich do thiếu kỹ năng sống", nội dung chính như sau: 

Nếu mọi chuyện diễn ra thuận lợi, cuộc đời ông có lẽ đã trôi theo một quỹ đạo tươi sáng và yên bình. Nhưng số phận lại đưa Tào Dương sang một lối rẽ khác. Sau khi sang Đức du học, ông bất ngờ “bi:ến mấ:t” không để lại bất kỳ dấu vết nào. Mãi 14 năm sau, người ta mới tìm thấy ông trong hình hài một người vô gia cư, lang thang nơi xứ người. Điều gì đã xảy ra với chàng trai từng khiến cả làng tự hào ấy?

Từ cậu bé vàng đến sinh viên đại học danh tiếng

Tào Dương sinh năm 1977 tại Hàm Dương, Thiểm Tây (Trung Quốc), trong một gia đình êm ấm, nơi cha mẹ luôn đặt việc học lên hàng đầu. Từ nhỏ, ông đã là “con nhà người ta” trong mắt hàng xóm: thông minh, chăm chỉ và luôn đứng đầu lớp. Nếu hỏi thầy cô hay bạn bè cùng thời, hầu như ai cũng chỉ dùng một từ để miêu tả ông, đó chính là “thiên tài”.

Những thành tích nổi bật qua từng năm khiến Tào Dương ngày càng tự tin, thậm chí có phần kiêu ngạo. Ông tin rằng khi bước vào đại học, mọi chuyện sẽ vẫn dễ dàng như trước. Thế nhưng, khi chính thức trở thành sinh viên Đại học Trùng Khánh - nơi hội tụ những học sinh ưu tú nhất cả nước, ông mới nhận ra khoảng cách giữa mình và người khác lớn đến mức nào.

“Lúc đó, tôi cảm thấy khoảng cách quá lớn”, ông kể. Trong môi trường cạnh tranh khốc liệt, Tào Dương không còn là “ngôi sao lớp học” như thuở nào. Cảm giác hụt hẫng dần xâm chiếm, khiến ông chán nản và kết quả học tập cũng sa sút theo.

Tào Dương từng là niềm tự hào của gia đình. (Ảnh minh họa)

Khi “thiếu kỹ năng sống” trở thành bi:kich 

Ít ai ngờ rằng nguyên nhân khiến Tào Dương thất bại lại không chỉ đến từ việc học. Từ nhỏ, Tào Dương lớn lên trong sự bao bọc của cha mẹ, đến mức không biết nấu ăn, giặt quần áo hay thậm chí là gấp chăn. Khi bước vào đại học, những việc tưởng chừng nhỏ nhặt trong sinh hoạt bỗng trở thành gánh nặng.

Trong khi bạn bè nhanh chóng thích nghi với cuộc sống tự lập, Tào Dương lại loay hoay giữa một “mớ bòng bong” việc không tên. Sự vụng về khiến ông trở thành trò cười trong mắt bạn bè, rồi dần thu mình, tự ti. Áp lực học tập cùng nỗi cô đơn và thiếu kỹ năng sống khiến tinh thần Tào Dương ngày càng sa sút. Đến một kỳ thi quan trọng, Tào Dương không vượt qua được vài môn, đồng nghĩa với việc không thể tốt nghiệp.

Nhìn con trai ngày càng suy sụp, cha mẹ Tào Dương đau lòng vô hạn. Sau nhiều lần đắn đo, họ quyết định cho con chuyển trường, mong rằng môi trường mới sẽ giúp Tào Dương có cơ hội bắt đầu lại.

Ánh sáng mới và bước ngoặt nơi trời Âu

Nhờ sự giúp đỡ của gia đình, Tào Dương chuyển sang học tại Học viện Ngoại ngữ Tứ Xuyên, chuyên ngành tiếng Đức. Lần này, ông nỗ lực nhiều hơn, hòa nhập tốt và nhanh chóng lấy lại phong độ. Nhờ thành tích nổi bật, ông được chọn sang Đức du học, tiếp tục trở thành niềm tự hào không chỉ của gia đình mà còn của cả khu phố nhỏ nơi ông lớn lên.

Những ngày đầu ở Đức là quãng thời gian rực rỡ nhất trong cuộc đời Tào Dương. Ông tìm lại được niềm tin vào bản thân, vừa học giỏi, vừa đi làm thêm để tự trang trải cuộc sống. Đó cũng là lần đầu tiên ông thực sự sống độc lập, biết chăm sóc bản thân và cảm nhận niềm vui giản dị từ lao động.

Thế nhưng khi mọi thứ dần đi vào quỹ đạo, biến cố lại bất ngờ ập đến. Cảnh sát tại Đức phát hiện Tào Dương làm thêm vượt quá thời gian cho phép, hơn nửa năm thay vì 90 ngày theo quy định dành cho sinh viên quốc tế. Dù đã nỗ lực giải thích, Tào Dương vẫn bị yêu cầu rời khỏi Đức và quay trở về nước.

Mất hồ sơ, mất phương hướng và bi:ến mấ:t

Không nản chí, Tào Dương quyết định nộp hồ sơ du học lại, mong được quay trở lại Đức hoàn tất con đường học tập. Nhưng trong quá trình làm thủ tục, ông phát hiện hồ sơ cá nhân bị thất lạc. Không có giấy tờ chứng minh học lực, ông không thể xin học bổng hay xin visa. Mọi cố gắng bỗng sụp đổ.

Tào Dương không dám về nhà. Ông sợ đối diện với ánh mắt thất vọng của cha mẹ. Ông chọn rời quê, đi làm thuê ở các nhà hàng để kiếm sống qua ngày.

Cuộc sống của Tào Dương trượt dài trong khủng hoảng.

Một thời gian sau, nghe nói Quảng Châu có nhiều cơ hội hơn, ông quyết định gom góp chút tiền lương, bắt xe tới đó với hy vọng bắt đầu lại. Thế nhưng vận rủi vẫn chưa buông tha khi vừa xuống xe, ông phát hiện bị móc mất ví. Tất cả tiền, giấy tờ tùy thân, thẻ sinh viên đều không cánh mà bay.

Không tiền, không giấy tờ, không nơi nương tựa, Tào Dương bắt đầu lang thang. Ông xin ăn, ngủ ở gầm cầu, đôi khi phải bới rác tìm đồ ăn. Mùa đông năm ấy, chiếc áo mỏng ông mặc từ hè chưa một lần được thay, tóc dài rối bời, người bốc mùi. Từ một sinh viên du học Đức, ông trở thành người vô gia cư, bị xã hội lãng quên.

14 năm sau, một cuộc gặp khiến nhiều người rơi nước mắt

Năm 2018, trong chiến dịch thiện nguyện “Để tình yêu trở về”, nhóm tình nguyện viên đã phát hiện ra Tào Dương tại một góc phố nhỏ. Lúc đó, ông co ro vì lạnh, trên người chỉ mặc chiếc áo sờn cũ.

Khi được mời bát canh nóng và nghe hỏi chuyện, Tào Dương ban đầu chỉ im lặng. Nhưng rồi, giọng nói nhỏ nhẹ của ông khiến ai nấy sững sờ: “Tôi từng là du học sinh Đức…”.

Các tình nguyện viên sau đó đã giúp ông tắm rửa, cắt tóc, tìm hiểu câu chuyện và liên hệ với gia đình. Dù từng nhiều lần từ chối về nhà vì mặc cảm, cuối cùng Tào Dương cũng đồng ý trở về đoàn tụ với cha mẹ sau 14 năm lưu lạc.

Ngày gặp lại con, mẹ ông bật khóc. Người đàn ông từng khiến cả nhà tự hào giờ chỉ còn là bóng dáng gầy gò, khắc khổ nhưng ít nhất, ông vẫn còn sống.

Sau khi về nhà, Tào Dương được đưa đi điều trị tâm lý và dần ổn định hơn. Quãng thời gian lang thang đã mài mòn mọi kiêu ngạo, chỉ còn lại một con người lặng lẽ, trầm tĩnh và hiểu đời hơn.

Sau tất cả, Tào Dương đã quay trở về với gia đình.

Câu chuyện của Tào Dương khiến nhiều người không khỏi suy ngẫm. Từ một sinh viên ưu tú đến cảnh màn trời chiếu đất, tất cả bắt đầu chỉ từ một cú trượt nhỏ: thiếu kỹ năng sống, rồi mất phương hướng, để mặc số phận cuốn đi.

Hiện tại, Tào Dương vẫn đang học cách làm lại cuộc đời, bắt đầu từ những điều nhỏ nhất như chăm sóc bản thân, tìm việc ổn định và hàn gắn với gia đình. Quãng đường phía trước có thể dài, nhưng chỉ cần còn niềm tin, ông vẫn có thể đứng dậy.

Có lẽ, đó chính là phép màu cuối cùng mà số phận đã dành lại cho Tào Dương khi ông được trở về, được yêu thương, và có cơ hội viết lại cuộc đời mình từ đầu.

áo Đời sống Pháp luật đăng tải bài viết với tiêu đề "Căn phòng KTX đại học khiến nhiều sinh viên khó:c thét, phụ huynh xem ảnh "xót đứt ruột": Sao lại để con tôi ở nơi như này?". Nội dung như sau:

Trước khi tận mắt nhìn thấy các khu ký túc xá, đa số phụ huynh thường đứng ở “phe đối lập” với con. Họ nghĩ rằng đi học là để tiếp thu tri thức, chứ không phải để hưởng thụ, còn chuyện ở đâu, ngủ thế nào thì chỉ cần tạm ổn là được.

Quả thực, ký túc xá dù tốt hay xấu thì cũng chỉ là nơi để ngủ. Đại học sinh vẫn nên dành thời gian ở thư viện, phòng tự học thay vì cả ngày vùi mình trong phòng trọ để xem phim hay chơi game. Thế nhưng, khi tận mắt chứng kiến điều kiện thực tế của một số trường, nhiều phụ huynh cũng bắt đầu hiểu cho con.

Đi học không phải để “hưởng thụ”, nhưng chắc chắn cũng không phải để “chịu đựng”. Ở trong những ký túc xá như vậy, đừng nói đến nghỉ ngơi, ngay cả việc đi vệ sinh cũng là một cực hình. Có chỗ, sinh viên thậm chí còn khó mà ngủ nổi vì chiếc giường đặt ngay cạnh khu vệ sinh. Những thiết kế oái oăm này, không hiểu nhà trường nghĩ gì.

“Ký túc xá như nhà vệ sinh” khiến sinh viên ngao ngán

Mới đây, sinh viên năm nhất của một trường đại học ở Quý Châu (Trung Quốc) đã “sốc” khi mở cửa phòng ký túc xá: ngoài giường tầng cho 6 người, mùi nhà vệ sinh nồng nặc lập tức ập đến. Ban đầu, nhiều người còn tưởng do đàn chị khóa trên vệ sinh không sạch khiến cống bốc mùi. Nhưng nhìn kỹ thì mới phát hiện phòng vệ sinh nằm ngay trong ký túc xá, hoàn toàn trống trơn, không cửa, không vách ngăn, đối diện trực tiếp với giường ngủ.

Căn phòng KTX đại học khiến nhiều sinh viên khóc thét, phụ huynh xem ảnh "xót đứt ruột": Sao lại để con tôi ở nơi như này?- Ảnh 1.
Căn phòng KTX đại học khiến nhiều sinh viên khóc thét, phụ huynh xem ảnh "xót đứt ruột": Sao lại để con tôi ở nơi như này?- Ảnh 2.

Những căn phòng KTX khiến sinh viên khóc thét

Cảnh tượng này khiến sinh viên không khỏi rùng mình: “Một phòng 6 người, lẽ nào 1 người đi vệ sinh thì 5 người còn lại ngồi nhìn?” Hay “Nếu nửa đêm đi vệ sinh, lỡ làm cả phòng tỉnh dậy vì mùi khó chịu thì sao?”.

Đáng thương nhất là chiếc giường ngay cạnh bồn cầu. Dù có lau chùi sạch sẽ, thì mùi khó có thể bi:ến mấ:t trong chốc lát. Như lời một sinh viên chua chát: “Nằm ngủ ở đây chẳng khác nào ngủ trong nhà vệ sinh”.

Hàng loạt sinh viên than trời

Không ít sinh viên than rằng ký túc xá như vậy khiến họ mất ngủ, thậm chí hạn chế đi vệ sinh, “cố nhịn được chừng nào hay chừng đó”.

Điều đáng nói, trường hợp này không phải cá biệt. Nhiều bình luận cho biết, ký túc xá của họ còn “thảm” hơn: nhà vệ sinh không chỉ không có cửa, mà ngay cả tường cũng thiếu, hố xí đặt sát giường, hoàn toàn không có sự che chắn.

Một số tân sinh viên còn chia sẻ hình ảnh ký túc xá với nền nhà đen bẩn, khu vệ sinh bốc mùi nồng nặc, khiến ai vừa bước vào cũng ngán ngẩm. Hãy thử tưởng tượng vào mùa đông, khi cửa sổ đóng kín cả đêm, không khí trong phòng sẽ ngột ngạt và ô nhiễm đến mức nào.

Giải pháp tạm thời không thay thế được trách nhiệm nhà trường

Đối mặt với tình cảnh này, một số sinh viên đã rủ nhau góp tiền mua rèm che, hoặc xịt nước khử mùi. Nhưng tất cả chỉ là giải pháp tạm bợ, không thể xử lý tận gốc vấn đề. Quan trọng hơn, tại sao những nhu cầu cơ bản lẽ ra phải được nhà trường đảm bảo, thì nay lại buộc sinh viên phải tự xoay xở?

Về vấn đề này, trang Sohu bình luận: "Ký túc xá không chỉ là nơi để ngủ, mà còn là “ngôi nhà thứ hai” trong suốt quãng đời đại học. Nếu những nhu cầu tối thiểu về vệ sinh và sự riêng tư còn không được đảm bảo, thì sao có thể mong sinh viên yên tâm học tập? Môi trường sống tốt và kết quả học tập luôn gắn chặt với nhau, điều này đáng lẽ phải được các trường chú trọng".

Kết

Thực tế, không phải trường nào cũng đủ điều kiện xây dựng ký túc xá khang trang, có nhà vệ sinh riêng trong phòng. Nhưng nếu không thể đảm bảo sự kín đáo và vệ sinh, thì tốt hơn hết đừng xây kiểu “nửa vời”. Một khu vệ sinh trống hoác, không cửa, không vách ngăn, chẳng khác nào biến chỗ ở của sinh viên thành… nhà vệ sinh tập thể.

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!