4 ngày không liên lạc được với cha mẹ, con gái đau đớn với cảnh tượng trong góc nhà
Sau khi nước rút, người con gái nhanh chóng về nhà, nhà vẫn còn đó nhưng cha mẹ thì không…
Chuyên trang Đời sống & Pháp luật ngày 24/11/2025 đưa tin: "4 ngày không liên lạc được với cha mẹ, con gái đau đớn với cảnh tượng trong góc nhà", nội dung như sau:
Những ngày vừa qua, đợt lũ dữ ở miền Trung đã để lại hậu quả nặng nề về người và của, nhiều câu chuyện, hình ảnh xúc động khiến người dân cả nước không khỏi bàng hoàng, xót xa.
Mới đây, câu chuyện mất cả cha và mẹ sau 4 ngày không liên lạc được đã nhận về sự chú ý từ công chúng.
“4 ngày trời không thể liên lạc được với cha mẹ, nước lũ dâng cao không thể tiếp cận được. Đến khi nước rút, con gái chạy về mở cửa ra thì thấy cha mẹ đã không còn. Đấng sinh thành nằm trong góc giường, tóc cha dính đầy bùn đất, đang ôm lấy mẹ như đang che chở cho mẹ…” - là nội dung đang được chia sẻ.
Theo Tuổi Trẻ Online, người con gái trong câu chuyện này là chị Út (49 tuổi, Hòa Xuân, Đắk Lắk) có cha là ông Thanh (90 tuổi) và mẹ là bà Sáu (87 tuổi). Khi con nước dữ tràn qua, ông Thanh và vợ quyết ở lại căn nhà, mảnh vườn bên cánh đồng mà họ đã mưu sinh trọn đời.
Sau 4 ngày ngóng trông tin cha mẹ trong cơn lũ dữ, đến sáng 23/11, khi nước rút chị Út cùng những người đi cứu hộ là anh Sướng (ngụ TP Đà Nẵng) và anh Duy (ngụ TP.HCM) vào đến được nhà cha mẹ. Nhưng khi cánh cửa mở hé, chị Út thấy thi thể hai đấng sinh thành nằm kẹt trong góc tường.
"Ba vẫn như đang cố che chở cho mẹ, tóc dính bết trong bùn nước", chị Út khóc kể. Tiếng khóc chị vỡ òa hòa vào nước lũ.
Chia sẻ với Thanh Niên, chị Út giàn giụa nước mắt kể: "2h, ngày 19/11 tôi vẫn gọi được cha. Ông nói nước cạn. Nhưng đến khoảng 4h30 thì không gọi được nữa. Tôi biết cha đi rồi. Con cháu có gọi: 'Dì ơi, ông bà ngoại ch:ết rồi mà nước lớn không ai vô được'".
Cũng trong chia sẻ với Tuổi Trẻ Online, anh Sướng, anh Duy và những người cứu hộ đã đi qua nhiều cảnh tang thương những ngày lũ dữ, nhưng không thể cầm lòng khi thấy cảnh vợ chồng già xấu số bị lũ cuốn. Để đưa thi thể hai cụ ra, đội cứu hộ phải bới từng lớp rác, từng mảng bùn đất bị lũ cuốn vào. Mỗi lần kéo rác lên đều khiến tiếng nức nở của chị Út thêm nghẹn lại.
Hiện, thi thể hai cụ được đưa lên khu vực đường cao để mai táng.
Trên tài khoản Facebook của mình, sư thầy Giác Thiền - một trong những người cứu hộ có mặt tại nhà cha mẹ chị Út cũng cập nhật tình hình sau khi lo hậu sự cho 2 cụ. "Hôm nay 23/11/2025 lúc 11h trưa đội của chúng con và các đội cứu hộ khác hỗ trợ đưa thi thể vợ chồng 2 ông bà cụ mất được 4 ngày tại Hoà Xuân - Phú Yên ra bên ngoài lo mai táng" - sư thầy cho biết.
Ngoài ra, sư thầy Giác Thiền cũng đại diện các mạnh thường quân gửi 10 triệu đồng cho người thân 2 cụ để lo nhang đèn trong thời gian tới.
Sau khi câu chuyện được chia sẻ trên các diễn đàn, ai nấy đều bày tỏ nỗi xót xa bởi trên đời khó có gì sánh bằng nỗi đau mất người thân. Nhiều người cũng để lại bình luận mong chị Út và gia đình tiếp tục vững vàng trong thời gian tới, ổn định cuộc sống sau mưa lũ.
Một số bình luận từ cư dân mạng:
- Nghe thôi mà xót xa rồi, người trong cuộc làm sao để đối diện với việc này đây? Nỗi đau mang theo suốt cuộc đời. Mong 2 ông bà sẽ được gặp nhau ở một nơi khác.
- Không còn ba mẹ nữa, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ con to xác mồ côi. Tôi vẫn nhớ mãi câu nói của mẹ khi ông ngoại mất: “Mẹ mồ côi cha rồi…”.
- Đến lúc ra đi họ vẫn bên nhau, coi như trọn một kiếp vợ chồng.
- Thương xót quá không thể nói thành lời. Nước mắt con rơi dù chỉ là người xa lạ.
- Thương quá đồng bào ơi, thà mất tiền của chứ mất tình thân sao chịu nổi đây?
- Không thể tưởng tượng được lúc đó họ sợ hãi và tuyệt vọng đau đớn như thế nào. Chắc đối với người con sẽ là nỗi day dứt cả đời.
Trước đó, báo Pháp luật cũng đưa tin: "Ôm trụ điện 2 ngày giữa dòng nước lũ, được cứu mới biết ba mẹ đã mất", cho biết sau cơn lũ lịch sử, nhiều người ở xã Hòa Thịnh, tỉnh Đắk Lắk mất cha mẹ, cảnh trắng tay. Đau thương bao trùm cả một vùng quê.
Ngày 23-11, bầu trời xã Hòa Thịnh (tỉnh Đắk Lắk) đã có nắng, con hẻm nhỏ vào thôn Phú Hữu vẫn ngập ngụa bùn đất. Càng đi sâu, con hẻm thăm thẳm u buồn. Hôm qua, người thân, dân làng đưa sáu người đi chôn cất trong tiếng nấc nghẹn ngào.
Mất cha mẹ, mất sạch tài sản
Cơn lũ đi qua để lại những ngôi nhà đổ sập, những phận người gắng gượng đứng dậy sau mất mát quá lớn.
Căn nhà nhỏ của vợ chồng cụ ông Nguyễn Nghiệp (84 tuổi) và bà Nguyễn Thị Nhựt (80 tuổi, vợ ông Nhựt, ở thôn Phú Hữu) nằm lọt thỏm giữa cánh đồng đã không còn đẹp như mọi ngày. Vợ chồng ông gặp nạn trong cơn lũ. Lũ dữ đã giết ch:ết ông bà.
Trong căn nhà nghi ngút hương khói, con cháu quây quần bên di ảnh đôi vợ chồng già kém may mắn. Ông Nguyễn Văn Hoài (45 tuổi, ngụ thôn Phú Hữu) – con trai hai cụ, nghẹn giọng tiếp người thân, các đoàn thiện nguyện, cán bộ địa phương đến thăm hỏi, chia buồn.
Ông Hoài kể, trước khi lũ quét qua, con cháu dặn dò sơ tán nhưng hai cụ chủ quan, nghĩ rằng lũ lịch sử năm 1993, nước cũng chỉ mấp mé ngoài sân.
“Rồi đến đêm lũ lên nhanh, phút chốc đã tràn vào nhà. Con cháu muốn đưa hai cụ đi nhưng đã không còn kịp”, giọng ông Hoài nghẹn lại.
Gia đình ông Hoài cách đó gần một cây số. Lũ dâng, cả nhà cũng cố thủ trên gác lửng. Trong bóng đêm tối om, vợ chồng ông run rẫy, gọi điện cho cha mẹ nhưng điện thoại mất sóng.
Hai ngày sau, ông nhờ hàng xóm chở ghe về thăm ba mẹ. Trong màn mưa phủ trắng, ông gọi ba mẹ đến khàn giọng nhưng không một tiếng trả lời.
“Tôi biết ba mẹ đã mất, nhưng mà không cách nào đưa ba mẹ khỏi dòng nước bạc”, ông Hoài kể, lau nước mắt.
Mãi đến ba ngày sau khi nước rút, thi thể hai cụ mới được con cháu vớt lên, đưa đi chôn cất.
Loanh quanh dọn dẹp nhà cửa, bà Võ Thị Hồng (42 tuổi, con dâu hai cụ) như người mất hồn suốt mấy ngày qua. Bảy con bò, toàn bộ tài sản, hạt giống chuẩn bị cho mùa màng sắp tới… tất cả bị lũ cuốn đi.
Vợ chồng lâm cảnh trắng tay, nhưng với bà lúc này chừng ấy chẳng là gì so với mất mát cả cha lẫn mẹ chồng. Đó là mất mát quá lớn mà gia đình đang gánh chịu. Bà vẫn áy náy, tự trách bản thân, nhà ngập sát gác lửng, biết chắc ba mẹ chồng gặp nguy nhưng bất lực.
“Tài sản mất đi mình còn làm lại được, ba mẹ mất rồi biết lấy gì bù đắp. Nếu cuộc đời có hai từ giá như, bằng mọi cách ngay từ đầu vợ chồng tôi đã đưa ba mẹ rời đi”, bà Hồng bật khóc nức nở.
Ôm trụ điện hai ngày, được cứu mới biết ba mẹ đã mất
Vợ chồng cụ Nghiệp có với nhau chín người con, ai nấy đều khó khăn. Mấy năm trước, vợ chồng con trai út là ông Nguyễn Văn Hần (42 tuổi) xây căn nhà cấp bốn bên cạnh. Các anh chị gửi gắm hai cụ cho vợ chồng ông lui tới thăm hỏi, chăm sóc.
Mấy hôm trước, vợ ông Hần chuyển dạ nhập bệnh viện sinh con thứ ba. Vợ chồng nhờ chị họ đến trông coi hai cô con gái nhỏ để ông Hần có thời gian làm việc, lui tới bệnh viện.
Trước giờ lũ ập đến, chiều 18-11, ông Hần đưa đàn bò 17 con lên lán trại cách nhà mấy trăm mét tránh lũ.
“Đưa chúng vào chuồng xong thì tôi không còn đường về nhà, nước vây tứ phía, chảy cuồn cuộn. Lũ dâng từng phút, chẳng mấy chốc đàn bò bị cuốn trôi, tôi lên mái chuồng trú nhưng cũng ngập”, ông Hần kể.
Không còn đường thoát, ông mở dây buộc bò, buộc người vào trụ điện để giữ lấy mạng sống. Ông ôm trụ điện, kêu cứu thất thanh giữa dòng lũ dữ nhưng không một ai dám đến cứu.
“Hai ngày hai đêm, nước dâng tới đâu tôi buộc dây cao đến đó. Tôi biết chắc ở nhà đã ngập, ba mẹ già, hai con ở cùng người thân gặp nguy nhưng không có lựa chọn”, ông Hần nói.
Chống chọi với lũ dữ hai ngày. Nước rút dần, một thanh niên trong xóm bơi ghe ra kiểm tra ông còn bám ở trụ điện không?. "Em nghĩ anh đi rồi!”, ông Hần thuật lại lời thanh niên nói với mình khi thấy anh còn sống. Ông Hần hỏi lại: “Ba mẹ, con anh có ai cứu không?”.
“Em biết ba mẹ anh đã mất, còn hai cháu trong nhà em gọi mà không thấy trả lời”, lời nam thanh niên đáp lại như mũi dao đâm sâu vào tim ông.
Ông Hần lấy chút sức lực cuối cùng, chẳng còn quan tâm mọi thứ xung quanh, mặc kệ dòng nước chảy xiết, về nhà kiểm tra.
“Mở cửa không thấy hai con, tim tôi ngừng đập, đầu óc không còn suy nghĩ được gì nữa. Tôi lội tìm khắp xóm mới biết các con được hàng xóm cứu”, ông Hần đau buồn.
Còn cha mẹ ông Hần đã ra đi mãi mãi...
