Vợ tôi ở nhà trông con, làm thêm 3 triệu/tháng, thế mà nhìn sổ tiết kiệm tôi choáng váng, không nghĩ cô ấy giỏi vậy

Đây chính là cách né nồm, tránh nồm rẻ nhất hiệu quả nhất miền Bắc!

Tôi từng nghĩ: "Ở nhà chăm con thì lấy đâu ra tích luỹ?". Giờ tôi thấy mình quá sai.

Báo Thanh Niên Việt có bài viết: "Vợ tôi ở nhà trông con, làm thêm 3 triệu/tháng, thế mà nhìn sổ tiết kiệm tôi choáng váng, không nghĩ cô ấy giỏi vậy", nội dung như sau:

Tôi từng nghĩ rằng mình là "tay hòm chìa khoá" trong nhà, là người luôn quản lý tài chính, lo toan mọi thứ. Tuy nhiên, mọi suy nghĩ đó của tôi đã thay đổi một cách ngoạn mục, sau một cú sốc dễ chịu mà tôi không bao giờ ngờ tới.

Kể từ khi vợ tôi sinh con thứ hai, cô ấy đã nghỉ làm để ở nhà chăm sóc con cái và nhận sửa quần áo cho các cư dân trong chung cư. Thu nhập từ công việc đó chỉ khoảng 2-3 triệu đồng mỗi tháng, và tôi luôn nghĩ rằng số tiền này chỉ để vợ tôi tiêu vặt hoặc phụ chút vào tiền điện, tiền nước trong nhà.

Một hôm, khi tôi đang ngồi kiểm kê lại sổ sách và tính toán việc gửi tiết kiệm phòng khi con ốm đau, tôi nói với vợ: "Anh đang định gửi một sổ tiết kiệm kiểu góp mỗi tháng, dư tí nào lại gửi vào, em thấy hợp lý không?". Cô ấy chỉ cười và mở điện thoại, vào app ngân hàng rồi đưa tôi xem một sổ tiết kiệm có kỳ hạn "Easy Savings". Tôi sững sờ khi thấy số tiền lên đến 90 triệu đồng, sổ tiết kiệm này được lập hơn một năm trước và đứng tên cô ấy.

Tôi ngạc nhiên: "Ơ, sao nhiều thế? Em để dành từ đâu ra vậy?". Cô ấy điềm tĩnh trả lời: "Toàn tiền từ việc sửa quần áo của em đấy anh ạ. Mỗi đơn chỉ từ 10k đến 100k, nhưng em làm đều đặn, không tiêu linh tinh và cũng được mọi người trong cư dân đánh giá tốt. Cứ gom lại, gửi vào app tiết kiệm từng đợt. Mục tiêu của em là mỗi tháng gửi được ít nhất 5 triệu. À, đợt này em cũng nhận may quần áo, thu nhập tăng lên nữa".

Lúc ấy, tôi mới nhận ra rằng, dù tôi kiếm nhiều tiền hơn cô ấy, nhưng tôi chưa chắc là người quản lý tài chính tốt hơn.

Khi tôi hỏi vợ: "Sao em tiết kiệm được nhiều vậy? Dùng app hay có bí quyết gì không?", cô ấy chỉ cười và nói thẳng với tôi: "Tiết kiệm là thói quen, em không đợi có dư mới tiết kiệm. Mỗi lần nhận được tiền là em chuyển 20% vào tài khoản phụ. Tiền ấy coi như không tồn tại, không tiêu đến".

Lúc đó, tôi mới học được một bài học quan trọng: Tiết kiệm hiệu quả không cần phải có lương cao, chỉ cần ưu tiên ngay từ đầu. Cô ấy cũng chia sẻ rằng, "Em mở tài khoản phụ ở Cake để tiết kiệm riêng. Nếu gom hết vào tài khoản chung, dễ tiêu chung mà không kiểm soát được. Có khoản riêng khiến em cảm thấy mình có giá trị và có trách nhiệm."

Tôi nhận thấy rõ ràng rằng, khi vợ tôi có thể tự chủ tài chính, cô ấy cảm thấy tự tin và bình đẳng trong mối quan hệ, từ đó giảm bớt được áp lực vô hình trong hôn nhân.

Cô ấy cũng chia sẻ về cách chi tiêu: "Em ghi sổ mỗi đơn hàng, cộng lãi lại cuối tuần. Trước khi tiêu gì, em để trong giỏ hàng 2 ngày. Nếu sau 48 tiếng vẫn thấy cần thì mới mua". Tôi nhận ra, chi tiêu có kế hoạch sẽ giúp chúng ta tránh được việc tiêu tiền vì cảm xúc, và đúng như cô ấy nói, cảm xúc là kẻ thù của ví tiền.

Vợ tôi rất tôn trọng tôi trong chuyện tài chính: "Em không giấu, nhưng cũng không nói hết, vì sợ anh thấy áp lực. Giờ anh biết rồi thì mình cùng bàn, lên kế hoạch rõ ràng. Kể cả những khoản thu nhỏ cũng nên có vai trò trong kế hoạch lớn."

Bài học cuối cùng tôi học được từ cô ấy là: Tài chính vợ chồng không nên giấu giếm nhau, nhưng cũng cần có ranh giới mềm mại để cả hai cảm thấy an toàn và thoải mái.

Tôi từng nghĩ rằng, "Ở nhà chăm con thì lấy đâu ra tích lũy?". Giờ tôi nhận ra mình đã sai. Người giỏi tài chính không phải là người kiếm nhiều tiền, mà là người biết tích lũy, biết chi tiêu đúng lúc và biết chia sẻ. Hôn nhân bền vững không cần phải có chồng giàu vợ giỏi, chỉ cần hai người biết lên kế hoạch cho từng đồng tiền họ kiếm được.

Báo Thời báo VHNT có bài viết: "Lái xe sang tới nhà vợ cũ khoe khoang, con gái tỉnh bơ nói 8 từ khiến tôi ân hận cả đời", nội dung như sau:

Đã 5 năm trôi qua kể từ khi tôi và vợ cũ ly hôn, nhưng những ký ức về cô ấy vẫn còn vẹn nguyên trong tôi. Những kỷ niệm tưởng chừng ngọt ngào ấy, theo thời gian, lại trở thành những vết cắt sâu sắc trong tâm hồn tôi, làm cho nỗi hận thù cứ âm ỉ cháy trong lòng và cũng là động lực để tôi không ngừng phấn đấu.

Chúng tôi từng là vợ chồng, nhưng cuộc sống hôn nhân của chúng tôi chỉ kéo dài chưa đầy 3 năm. Khi cô ấy mang thai đứa con đầu lòng, tôi lại rơi vào giai đoạn khủng hoảng tột cùng trong cuộc đời mình.

Tôi mắc phải một căn bệnh nghiêm trọng, phải nằm viện dài ngày và chi phí điều trị quá lớn khiến gia đình tôi phải bán hết tài sản, đến cả căn nhà cũng không giữ được. Khi mọi hy vọng gần như cạn kiệt, một người họ hàng xa đã đứng ra giúp đỡ, góp tiền để tôi có thể tiếp tục điều trị.

Ngay khi tôi vừa bắt đầu hồi phục, cô ấy đột ngột yêu cầu ly hôn. Lúc đó, tôi vừa yếu về thể chất, lại kiệt quệ cả tinh thần. Cô ấy bảo rằng, nếu tiếp tục sống cùng tôi, con gái chúng tôi sẽ phải chịu khổ và cô ấy không muốn điều đó xảy ra.

Tôi không còn đủ sức để tranh cãi hay níu kéo, đành buông tay. Từ đó, cô ấy rời đi, mang theo con gái tôi mà không một lời nói thêm.

Sau khi ly hôn, tôi chỉ biết vùi đầu vào công việc. Tôi nghĩ rằng, nếu không thể giữ được cô ấy, ít nhất tôi cũng phải thành công, để chứng minh rằng cô ấy đã sai, để cô ấy phải hối hận vì đã bỏ tôi lúc tôi khó khăn nhất.

Năm tháng trôi qua, tôi làm việc cật lực, cuối cùng cũng có một công việc ổn định, tích lũy được chút tiền bạc và mua được một căn nhà cùng chiếc xe hơi sang trọng.

Lúc ấy, trong lòng tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là về quê cô ấy, lái xe đến tận nhà để xem cô ấy sẽ phản ứng ra sao. Liệu cô ấy có ngạc nhiên? Có hối hận? Hay có khóc? Tôi không biết, nhưng tôi muốn thấy điều đó. Không phải vì yêu, mà vì cái tôi đã bị tổn thương quá lớn.

Nhưng khi tôi đến nơi, không thấy cô ấy đâu, chỉ thấy một cô bé chừng 4-5 tuổi đang chơi trước cổng. Gương mặt bé ấy thật quen, có nhiều nét giống cô ấy. Một linh cảm mơ hồ khiến tôi tiến lại gần và hỏi:

  • Mẹ cháu đâu rồi?

Cô bé ngước nhìn tôi, đôi mắt sáng lấp lánh, giọng nói hồn nhiên:

  • Mẹ sinh cháu xong thì mất rồi ạ.

Tôi như chết lặng, đầu óc quay cuồng. Lúc này, mẹ vợ cũ tôi bước ra. Bà nhìn thấy tôi cũng ngỡ ngàng, nhưng sau đó mời tôi vào nhà để trò chuyện. Bà nói rằng, cô bé đó chính là con của tôi. Gia đình bà có một bệnh di truyền gen lặn. Ông bà tuy không mắc bệnh, nhưng không ngờ cô ấy lại mang bệnh ấy.

Khi mang thai, cô ấy mới phát hiện ra bệnh. Cả gia đình đã cố gắng gom tiền chữa trị, nhưng đúng lúc mọi thứ sắp sẵn sàng, cô ấy lại âm thầm mang toàn bộ số tiền đó gửi cho gia đình tôi.

  • Lúc đó, nó đang mang thai, nếu muốn điều trị bệnh thì phải bỏ đứa bé. Nhưng vì thương con trong bụng, nó không thể làm được. Hơn nữa, tình trạng của anh lúc đó rất nghiêm trọng, nên nó đã dồn hết tiền để chữa trị cho anh. Ai khuyên cũng không chịu nghe. Vì anh mà con gái tôi không còn, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa, nên mới giấu đi chuyện đứa bé và nói rằng nó đã sảy thai.

Tai tôi ù đi, nước mắt trào ra. Tôi gọi điện cho mẹ, muốn biết sự thật. Sau một hồi im lặng, mẹ tôi chỉ nói một câu:

  • Người họ xa đó chưa bao giờ tồn tại… Chính là vợ cũ con gửi tiền về. Nhưng cô ấy không cho mẹ nói với con. Cô ấy chỉ bảo: “Cứ để anh ấy sống là tốt rồi.”

Nghe đến đó, tôi như sụp đổ. Bao năm qua, tôi đã sống trong hận thù, nghĩ rằng cô ấy vô tâm, bỏ rơi tôi khi tôi nghèo khó. Tôi tưởng tượng rằng cô ấy đang sống hạnh phúc bên ai đó, còn tôi chỉ là kẻ bị bỏ lại phía sau.

Nhưng không phải vậy. Cô ấy rời đi không phải vì hận, mà là vì yêu. Cô ấy đã hy sinh tất cả để cứu sống tôi, rồi âm thầm sinh con một mình, ra đi mà không để lại lời oán trách nào.

Tôi đến đây với mục đích khoe khoang. Nhưng thứ tôi nhận lại chính là sự thật khiến tôi ân hận suốt phần đời còn lại.

Nguồn: 

https://thanhnienviet.vn/vo-toi-o-nha-trong-con-lam-them-3-trieu-thang-the-ma-nhin-so-tiet-kiem-toi-choang-vang-khong-nghi-co-ay-gioi-vay-209250620143830779.htm

https://arttimes.vn/gia-dinh/lai-xe-sang-toi-nha-vo-cu-khoe-khoang-con-gai-tinh-bo-noi-8-tu-khien-toi-an-han-ca-doi-c59a63397.html

Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!