Cụ bà ở Đắk Lắk từ chối quà cứu trợ, nói câu khiến nhiều người rơi nước mắt
Ngày 22.11, hàng dài ô tô tải chở hàng tấn đồ cứu hộ, cứu trợ từ khắp mọi miền đất nước hướng về tâm lũ xã Hòa Thịnh, Đắk Lắk (Phú Yên cũ). Hàng dài người dân mừng rỡ nhận quà cứu trợ giữa trời mưa và có những câu chuyện gây xúc động…
Báo Thanh Niên ngày 23/11/2025 đăng bài: "Cụ bà ở Đắk Lắk từ chối quà cứu trợ, nói câu khiến nhiều người rơi nước mắt", nội dung cụ thể như sau:
Ghi nhận của Thanh Niên chiều tối 22.11 ở đoạn đường ĐH 75 hướng về tâm lũ xã Hòa Thịnh, Đắk Lắk (Phú Yên cũ), nhiều đoàn xe cứu trợ mang theo cơm, nhu yếu phẩm thiết yếu như mì gói, sữa… trao cho bà con đang chịu ảnh hưởng của trận lũ lịch sử. Người dân xếp hàng dài giữa cơn mưa rả rích mừng rỡ nhận những phần quà…
Lũ dần rút ở tâm lũ Hòa Thịnh, dưới cơn mưa rả rích, người dân mừng rỡ nhận hàng cứu trợ từ các hội nhóm thiện nguyện, chính quyền địa phương chiều tối 22.11 (ẢNH: CAO AN BIÊN)
Với nhiều người, những hộp cơm, những phần mì gói, hộp sữa... rất cần thiết trong lúc này. "Mừng lắm! Nhớ tới những ngày ngồi nóc nhà không có đồ ăn, mới thấy quý và trân trọng những gói mì thế này. Giờ nước rút, không điện, nước, quán ăn, có những phần ăn như vậy với người dân chúng tôi là quý lắm. Xin cảm ơn chính quyền địa phương, những người giúp đỡ trên khắp mọi miền", bà Nhung, một người vừa nhận được quà mừng rỡ (ẢNH: CAO AN BIÊN)
Người phụ nữ vẫn nhận cơm xong liền mở ra ăn trong mưa (ẢNH: CAO AN BIÊN)
Bà Thìn (70 tuổi) nhìn những người xếp hàng dài tới nhận cơm xúc động. Khi được một nhóm thiện nguyện hỏi: "Cô có lấy cơm không cô?", bà lắc đầu nói: "Không! Cô không lấy! Nhà cô ngập nhẹ, để phần cho người cần hơn cô". Kể với phóng viên, bà cho biết nhà mình ở khu vực chợ Phú Nhiêu (Đắk Lắk), nước lũ chỉ dâng qua tới gối nên không ảnh hưởng nặng. Đó là lý do bà không nhận quà (ẢNH: CAO AN BIÊN)

Những chuyến xe từ khắp mọi miền đổ về tâm lũ ở Đắk Lắk ngày 22.11 (ẢNH: CAO AN BIÊN)

Lũ rút, người dân bắt đầu tái thiết lại cuộc sống (ẢNH: CAO AN BIÊN)
Trước đó, báo VnExpress đưa tin: "Đói, rét ở vùng lũ", cho biết tình hình người dân ở vùng lũ gặp nhiều khó khăn. Nội dung bài viết như sau:
Ngồi co ro tại góc nhà văn hóa phường Đông Hòa sáng 22/11, ông Hải, 65 tuổi, ở thôn Thạch Tuân 1 vẫn chưa tin mình còn sống. "Tài sản" của cả 6 người trong gia đình ông giờ chỉ còn lại bộ quần áo ướt sũng dính đầy bùn đất.
Ký ức về đêm 19/11 vẫn ám ảnh người đàn ông này. Nước lũ từ thượng nguồn đổ về, nhanh chóng nhấn chìm căn nhà cấp bốn. Trong bóng tối mất điện, vợ chồng ông và con gái chỉ kịp đẩy ba đứa cháu lên gác xép.
Nhưng nước không dừng lại. Đêm 20/11, nước ngấp nghé sàn gác xép. Mưa xối xả, gió rít qua khe cửa. Quần áo ướt sũng, cả 6 người run rẩy vì lạnh. Trong bóng tối, ông Hải tìm được mấy mảnh nilon lớn, xé ra chia nhau quấn chặt vào người "thành những viên gạch" để giữ nhiệt.
"Khi nước mấp mé mái nhà, tôi phải phá ngói chui ra tìm người cầu cứu", ông Hải kể. Chiếc ca nô của đội cứu hộ xuất hiện vào chiều muộn 21/11 được ông ví như sự tái sinh cho cả gia đình.
"Giờ tôi chỉ ước có miếng cơm nóng. Đã 5 ngày chưa biết mùi cơm, cái lạnh vẫn còn nằm trong xương", ông nói.

Người dân ở Tuy Hòa, Đăk Lăk trèo lên mái nhà ngồi khi nước lũ dâng cao, nhấn chìm toàn bộ tầng một, chiều 21/11. Ảnh: Lương Vĩnh Long Nhật
Tại xã Hòa Thịnh, nơi được mệnh danh là "túi nước" của vùng hạ lưu sông Ba, gia đình anh Tô Lanh, 40 tuổi, cũng vừa trải qua cuộc chạy lũ sinh tử.
Ngày 19/11, khi nước dâng sát mái, anh Lanh liều mình kết hai chiếc bè chuối, chở vợ, chị Trần Thị Chẩn, sang ngôi nhà hai tầng kiên cố của hàng xóm. Căn nhà ấy nhanh chóng trở thành nơi lánh nạn của hơn 50 người, trong đó có gần 20 trẻ em và 7 người già.
Khi tầng một ngập sâu, tất cả dồn lên tầng hai. Không gian ngột ngạt, tiếng trẻ khóc vì đói, còn người già xuýt xoa vì lạnh bao trùm. Lương thực cạn kiệt, họ phải chia nhau từng mẩu bánh, hứng nước mưa để uống. "Hơn 50 người, đáng lẽ nhu cầu đi vệ sinh phải rất lớn nhưng mọi người đói quá nên nhà vệ sinh chẳng mấy khi phải sử dụng", chị Trần Thị Chẩn kể.
Đêm xuống, người lớn thay phiên nhau thức vì không đủ chỗ nằm. Sự tuyệt vọng bao trùm khi lương thực cạn kiệt, sữa hết, trẻ con lả đi.
Trưa 21/11, đoàn cứu trợ đầu tiên tiếp cận được ngôi nhà của họ. Cầm hộp cơm trên tay, chị Chẩn bật khóc: "Cảm giác như vừa trở về từ cõi ch:ết".

Người dân trong xóm chị Chẩn tránh lũ tầng hai một gia đình hàng xóm, ở thôn Phú Hữu, hôm 20/11. Ảnh: Hoàng Anh
Đăk Lăk là địa phương chịu thiệt hại nặng nề nhất. Tính đến nay, mưa lũ ở Nam Trung Bộ làm 55 người ch:ết, riêng Đăk Lăk ghi nhận 27 trường hợp.
Tối 21/11, Công an tỉnh Đăk Lăk phát động cán bộ, chiến sĩ quyên góp quần áo cũ, mới để chuyển ngay trong đêm xuống vùng lũ, bởi nhiều bà con chạy nạn với hai bàn tay trắng, không còn manh áo che thân.
Chủ tịch UBND xã Hòa Thịnh Lê Chí Hoại cho biết 8 trong 17 thôn trên địa bàn bị cô lập. Những ngày qua, việc đưa nhu yếu phẩm vào các khu vực ngập sâu rất khó khăn do nước dâng cao, dòng chảy xiết, nhiều tuyến đường bị chia cắt và sóng điện thoại chập chờn.
Hiện nước đã rút bớt, cano có thể tiếp cận dễ hơn, song chính quyền vẫn tập trung cứu trợ khẩn cấp nên chưa thể thống kê cụ thể thiệt hại. "Chúng tôi đang huy động tối đa lực lượng để hỗ trợ bà con", ông nói.
Anh Lương Vĩnh Long Nhật, thành viên Đội cứu hộ SOS 38 Hà Tĩnh, đã ở Hòa Thịnh suốt ba ngày qua. Chiếc xuồng của đội không chỉ chở mì tôm, nước uống mà còn mang theo một "trạm sạc hy vọng". Ngoài cái ăn, bà con cũng cần được liên lạc. Điện thoại sập nguồn khiến họ bị cắt đứt với thế giới, không thể cầu cứu hay báo tin cho người thân. Những trạm sạc dã chiến ngay trên thuyền cứu hộ đã giúp kết nối lại hy vọng cho hàng trăm gia đình.

Một người dân ở phường Tuy Hòa, Đăk Lăk kết bè chuối lội nước lũ ra nhận đồ cứu trợ của các đội từ thiện, chiều 21/11. Ảnh: Lương Vĩnh Long Nhật
Tại thôn Phú Mỹ, xã Hòa Thịnh, nước bắt đầu rút cũng là lúc nỗi đau lộ rõ trong căn nhà của bà Ngọc Bích. Đêm 19/11, khi nước lũ ập đến, bà Bích và con trai chỉ kịp kê cao đồ đạc và khiêng người chồng ngoài 70 tuổi bị tai biến nằm liệt giường lên gác lửng.
Nhưng nước lên quá nhanh, con trai bà phải phá mái tôn, tạo khoảng trống đưa bố mẹ lên nóc nhà. Suốt một ngày đêm, ba người ngồi trên mái, chờ cứu hộ trong vô vọng.
Ngày 21/11, nước rút bớt, bà dìu chồng xuống gác xép. Hai mẹ con tranh thủ dọn bùn non, tìm kiếm những gì còn sót lại. "Người thì còn nhưng vợ chồng tôi trắng tay rồi", bà Bích nói.
