Mẹ ước ra bến xe tiễn con lên TP.HCM học 1 lần, nhưng mất ngay ngày con nhận kết quả

Vậy là Huỳnh Trung Tín từ Bến Tre đi nhập học ngành công nghệ thông tin, Trường đại học Giao thông vận tải TP.HCM một mình, không có mẹ tiễn, dù mẹ đã hứa...

Báo Tuổi Trẻ số ngày 10/11/2024 đăng tài bài viết có tiêu đề: "Mẹ ước ra bến xe tiễn con lên TP.HCM học 1 lần, nhưng mất ngay ngày con nhận kết quả". Nội dung được báo đưa như sau:   

Mẹ ước ra bến xe tiễn con lên TP.HCM học 1 lần, nhưng mất ngay ngày con nhận kết quả - Ảnh 1.

Tân sinh viên Huỳnh Trung Tín, 18 tuổi, ngành công nghệ thông tin, Trường đại học Giao thông vận tải TP.HCM, mồ côi cha lại vừa mất đi người mẹ của mình ngay ngày mình đậu đại học - Ảnh: MẬU TRƯỜNG

Tân sinh viên Huỳnh Trung Tín, 18 tuổi, mồ côi cha lại vừa mất đi người mẹ của mình ngay ngày mình đậu đại học.

Mẹ qua đời ngay ngày con nhận kết quả đại học

Thắp nén nhang lên bàn thờ mẹ, Tín - chàng tân sinh viên mồ côi cả cha lẫn mẹ - lên đường nhập học - Ảnh: MẬU TRƯỜNG

Bên bàn thờ còn nghi ngút khói nhang, ông Nguyễn Trường Duy - cậu của Tín, mệt mỏi kể: "Hai mẹ con nó khổ lắm. Cha nó mất sớm, mẹ mang bạo bệnh nhưng không có tiền chữa trị, nhà cửa dột nát ngập ngụa mỗi khi triều cường. Giờ thằng nhỏ vào đại học, không ai lo. Cậu, dì ai cũng nghèo…".

Những ngày bà Nguyễn Trương Việt Hương, mẹ của Tín bị bệnh, dù cơn đau hành hạ, bà Hương vẫn cố chịu đựng, không muốn cho con biết để an tâm học hành. Ông Duy đứng ra cáng đáng chăm sóc em gái.

"Có những lúc tuyệt vọng, mẹ nó đòi chết sớm để thằng Tín an tâm học hành. Nhưng cũng có lúc lại muốn được một lần tiễn con ra bến xe để đi TP.HCM nhập học, rồi chết cũng mãn nguyện. Cuối cùng, cô ấy chết đúng ngày thằng nhỏ nhận kết quả đậu đại học", ông Duy nhìn di ảnh của em gái.

Cơn mưa chiều làm ngôi mộ của mẹ bị ướt bởi phần mái che đang lợp dở, Tín vội vàng dùng vải sạch lau chùi cẩn thận. Tín kể, lúc còn sống mẹ rất vất vả, nhưng chưa khi nào nghe một lời mẹ than vãn.

Năm 2018 thì mẹ phát hiện mắc bệnh ung thư. Tuy nhiên, thời gian này mẹ vẫn lạc quan và vẫn đi làm công nhân bình thường.

Đến những năm Tín lên cấp 3, bệnh tình của mẹ ngày càng nặng và phải nghỉ việc, cuộc sống vốn khó khăn nay lại càng bế tắc.

Việc học của Tín cũng bị ảnh hưởng, sa sút và có những lúc tưởng chừng phải dừng lại. Tuy nhiên những lời động viên của mẹ như tiếp thêm động lực, Tín lại lao vào học ngày học đêm và cuối cùng cũng đậu vào ngành công nghệ thông tin của Trường đại học Giao thông vận tải TP.HCM với số điểm 25,25.

Ngay sau khi vừa thi tốt nghiệp xong, đoán trước mình sẽ đậu nên Tín đã xin vào làm công nhân tại một công ty trong khu công nghiệp gần nhà để kiếm tiền chuẩn bị cho việc nhập học. "Ngày nhận kết quả đậu đại học, tôi đã rất vui mừng, nhưng đó cũng là ngày buồn trong cuộc đời vì tôi đã mất đi người mẹ thương yêu", Tín nói.

Số tiền lương làm công nhân chưa kịp đóng tiền học thì đã phải dùng để trang trải làm đám tang cho mẹ. Ngày Tín nhập học, các cậu, dì và bà con chòm xóm thương tình gom góp mỗi người một ít rồi dúi vào tay, đủ để trả các khoản chi phí đầu năm học.

Ông Huỳnh Thanh Hiếu - trưởng ấp Tân Phong Ngoại (xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre), cho biết hoàn cảnh của hai mẹ con bà Nguyễn Trương Việt Hương rất đáng thương.

"Đây là gia đình hộ nghèo của địa phương. Ngày bà Hương còn sống, những lần có nhà hảo tâm đến tặng quà, địa phương thường giới thiệu đến giúp hai mẹ con", ông Hiếu nói.

Không có tiền để nhập học, tranh thủ những ngày vừa thi xong, Tín xin vào làm công nhân tại một khu công nghiệp ở Bến Tre kiếm tiền - Ảnh: MẬU TRƯỜNG

Tưởng trượt dài theo nghịch cảnh, nhưng cô gái không cha mẹ đã vùng lên lại

Nguyễn Ngọc Tuyết Nhi - cô gái không biết mặt cha và mồ côi mẹ đã trở thành tân sinh viên ngành marketing của Trường đại học Công nghiệp TP.HCM.

Tuyết Nhi bên gánh bánh của người dì. Ngoài việc học, Nhi còn phụ dì làm bánh để bán kiếm tiền - Ảnh: MẬU TRƯỜNG

Dù không có cha nhưng ngày mẹ còn sống, ngôi nhà nhỏ bên sông Vàm Cỏ hiền hòa, thuộc TP Gò Công, tỉnh Tiền Giang, nơi 4 bà cháu, mẹ con Tuyết Nhi luôn đầy ắp tiếng cười.

Năm Nhi học lớp 7 thì mẹ bị tai nạn giao thông rồi qua đời. Căn nhà vốn luôn đầy ắp tiếng cười giờ lạnh lẽo vô cùng. Hai anh em sống nương nhờ vào bà ngoại tuổi đã ngoài 70 tuổi.

Từ lớp 1 đến năm lớp 7, Tuyết Nhi luôn đạt học sinh giỏi. Nhưng sau khi mẹ mất, anh trai vì áp lực kinh tế nên đã nghỉ học đi làm công nhân nuôi em. Tuyết Nhi cũng xao nhãng việc học, dự định đi làm để kiếm tiền. Từ chỗ tốp đầu của lớp, Tuyết Nhi tụt hạng và lên trung học, Tuyết Nhi rớt từ loại giỏi xuống loại khá.

Thầy Nguyễn Minh Dũng - giáo viên Trường THPT Bình Đông, chủ nhiệm lớp 12 của tân sinh viên Nguyễn Ngọc Tuyết Nhi, cho biết trong năm cuối cấp, Tuyết Nhi đã rất cố gắng để học tập và năng nổ trong các hoạt động của nhà trường.

Thiếu tình thương cha mẹ, làm mẫu trang điểm kiếm sống, là HS giỏi tỉnh, tân SV ĐH Bách khoa TP.HCM Thử thức ăn cho nhãn hàng 70.000 đồng/lần, nữ sinh làm thêm từ lớp 9 theo đuổi 'mộng' làm cô giáo Món quà bất ngờ và cảm động tại lễ Tiếp sức đến trường 19 tỉnh thành phía Bắc

"Chính trong thời gian sống buông xuôi và có ý định đi làm sớm tôi có tìm hiểu về những công việc có thể kiếm tiền và nhận ra rằng chỉ có học mới giúp mình thoát khỏi cảnh nghèo.

Đến năm lớp 12 tôi đã học chăm chỉ, cố gắng gấp 2 - 3 lần. Học bài trên lớp chưa đủ, tôi thức đến tận sáng để làm bài tập thật nhiều. Có lẽ nhờ vậy nên điểm số của tôi đã được cải thiện và đậu vào ngành học mà mình mơ ước", Tuyết Nhi nói.

Nhớ lại thời gian đó, bà Nguyễn Thị Yến (52 tuổi, dì của Tuyết Nhi) cho biết bà thường thức dậy lúc 2h sáng để làm bánh bò đi bán thì thấy Tuyết Nhi vẫn ngồi học bài.

Tuy nhiên, nỗi lo này vừa hết thì nỗi lo khác lại đến. Ngày Nhi nhập học, số tiền lương ít ỏi của anh trai không đủ nên phải vay mượn từ hàng xóm, những người quen. Định bụng, sau khi lên TP.HCM nhập học, Nhi sẽ đi làm thêm ngay. Nhưng mới chân ướt chân ráo lên vùng đất mới, lại không có phương tiện để đi lại, kế hoạch đi làm kiếm tiền trang trải và trả bớt một phần nợ vẫn chưa thực hiện được.

Những buổi học đầu tiên trên giảng đường, ngoài nỗi lo sợ không theo kịp các bạn, giờ đây Tuyết Nhi còn gánh thêm nỗi lo về khoản nợ chưa thể trả, nỗi lo về miếng cơm manh áo trong những ngày tới.

Mồ côi cả cha lẫn mẹ, Tuyết Nhi phải tự bươn chải vừa học vừa làm kiếm tiền trang trải - Ảnh: MẬU TRƯỜNG

Trước đó, báo VietNamNet ngày 8/9/2024 có bài viết với tiêu đề: "Mẹ nằm liệt giường sau tai nạn, nam sinh viên ĐH Bách khoa định bỏ học", với nội dung như sau:

Căn phòng trọ ọp ẹp nơi mẹ con em Hồ Thành Nhân sống len lỏi trong làng chài Phước Hải (tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu). Từ xa, chúng tôi đã nhìn thấy Nhân đang đội nắng đi bán vé số dạo cho người dân trong vùng. Ở đây, ai cũng biết hoàn cảnh éo le của cậu thanh niên hiếu thảo, chăm học. 

Sau nhiều tháng vừa chăm mẹ, vừa đi học và làm thêm, em thấy mình sắp không gắng gượng được nữa. Em đang có ý định bảo lưu kết quả 2 năm học vừa rồi để đi làm lo cho mẹ. Ít năm nữa có tiền thì em đi học lại”, chàng trai 20 tuổi tâm sự.

hồ thành nhân (2).jpg
Hai mẹ con Hồ Thành Nhân ở trọ trong làng chài đã nhiều năm.

Khoảng 7 năm trước, cha mẹ Nhân ly hôn. Từ Phú Yên, chị Phạm Đinh Quỳnh Như (SN 1972) đưa con trai về Bà Rịa-Vũng Tàu nương nhờ người quen, một thời gian sau thì ra ở trọ. Người mẹ đơn thân khi ấy không có nghề nghiệp nên đi bán vé số dạo, lúc rảnh chị làm thuê để kiếm tiền đóng trọ và lo cho con trai ăn học.

Thành Nhân là cậu bé hiểu chuyện, từ nhỏ đã chăm chỉ. Ngoài giờ học, em theo mẹ đi bán vé số, có khi xin đi lượm trứng vịt thuê cho người ta. Dù vậy, 12 năm em đều đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Năm 2022, em thi đậu ngành Khoa học máy tính của Trường Đại học Bách khoa, Đại học Quốc gia TP.HCM.

Cùng với niềm hạnh phúc vỡ òa, chị Như cũng càng thêm lo lắng về tiền học phí, ăn ở cho con trai ở thành phố lớn. Mỗi ngày, chị cố làm thêm công việc để kiếm tiền. Tháng 10 năm ngoái, trong lúc đi bán vé số, chị Như bị tai nạn giao thông dẫn đến gãy cột sống thắt lưng, phải nằm liệt giường. Không có tiền, chị chỉ nằm viện điều trị ít ngày rồi xin về. 

Nhân đưa mẹ lên phòng trọ ở TP.HCM để tiện chăm sóc. Vừa học, em vừa đi làm thêm và lo cho mẹ. Mỗi ngày cậu sinh viên chỉ ngủ khoảng 4 tiếng. Đến nay đã gần 1 năm, thấy sức khỏe suy giảm, Nhân bắt đầu suy nghĩ đến bảo lưu kết quả học.

Đợi mẹ khỏe lại thì em mới có hy vọng đi học tiếp. Với em, mẹ quan trọng hơn cả”, cậu sinh viên giãi bày.

hồ thành nhân (3).jpg
Cả kỳ nghỉ hè, Nhân đi bán vé số và chăm sóc mẹ.
hồ thành nhân (1).jpg
Mỗi ngày em nhận 200 tờ vé số, nếu bán hết thì được 200 nghìn đồng. 

Từ khi biết con trai có ý định ngưng việc học, chị Như đau xót nghĩ mình là gánh nặng cho con. Dù chưa hồi phục nhưng chị quyết định về phòng trọ ở Bà Rịa-Vũng Tàu tìm cách đi làm, tự mình xoay xở. Tuy nhiên, di chứng do gãy đốt sống lưng khiến chị không thể ngồi lâu, vì vậy chỉ có thể nhận ít vé số để bán. Chủ nhà trọ, hàng xóm thương hoàn cảnh nên cũng thường giúp đỡ miếng ăn, nước uống qua ngày. 

Ở đây ai cũng thương mẹ con tôi. Từ nhỏ Nhân thấu hiểu hoàn cảnh vắng cha nên nỗ lực lắm. Chỉ còn 2 năm nữa là con có được tấm bằng, có cơ hội tìm được việc tốt hơn, chứ không phải về quê bán vé số và nhặt trứng vịt thuê như bấy lâu nay”, chị Như nghẹn ngào.

Công việc bán vé số thậm chí còn chưa đủ để chị chữa bệnh, không biết lúc nào mới trả nổi khoản tiền 80 triệu đồng đã vay mượn trong suốt thời gian qua. Sợ rằng cuộc đời của Nhân sẽ lại bấp bênh như đời cha mẹ.

hồ thành nhân.jpg
Giấy khen mà Thành Nhân và nhóm bạn đạt được trong một cuộc thi dành cho sinh viên.
hồ thành nhân (8).jpg
Chàng trai 20 tuổi bần thần chưa biết làm sao để vừa lo cho mẹ, vừa có thể hoàn thành việc học.

Ông Trần Hữu Thành, trưởng khu phố Hải Lạc, thị trấn Phước Hải, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu xác nhận 2 mẹ con chị Như đang thuê trọ tại khu phố Hải Lạc. Từ sau khi chị Như bị tai nạn, hoàn cảnh của họ càng khó khăn. Nhân là một cậu bé nghị lực, từng là một học sinh giỏi ở huyện Đất Đỏ. Trước đây, địa phương cũng đã hỗ trợ em thông qua quỹ khuyến học, nhưng quỹ chỉ dành cho các em học sinh, còn Nhân đã là sinh viên đại học nên hiện tại không được nữa.

Mong rằng các nhà hảo tâm sẻ chia tấm lòng giúp 2 mẹ con chị Như, để cậu sinh viên nghèo được viết tiếp ước mơ học đại học, để hoài bão trở thành một lập trình viên giỏi của em trở thành sự thật.