Làm sao để giải quyết 'nhu cầu sinh lý' cho quân sĩ thời xưa? Việt Vương Câu Tiễn nghĩ ra một cách đã được sử dụng hàng ngàn năm

Thông thường, các cuộc chiến tranh ngày xưa có thể diễn ra trong vài năm hoặc nhiều thập kỷ nên các binh sĩ khó được về nhà mà phải ở trong doanh trại, việc ra ngoài cũng không được tùy tiện. Vậy làm sao để giải quyết nhu cầu sinh lý của binh lính khi phải sống trong doanh trại thời gian dài?

Ngày 1/5/2022, Tạp chí Công ;ý & Xã hội đã đăng tải thông tin với tiêu đề: "Làm sao để giải quyết 'nhu cầu si;nh l;ý' cho quân sĩ thời xưa? Việt Vương Câu Tiễn nghĩ ra một cách đã được sử dụng hàng ngàn năm". Nội dung cụ thể như sau:

Trong thời cổ đại, để bảo vệ đất nước hoặc đề phòng nước láng giềng tấ;n cô;ng, các triều đại Trung Quốc đều trang bị một đội quân thật tinh nhuệ và mạnh mẽ. Cũng giống như bây giờ, tất cả những chàng trai có hoài bão sẽ tham gia quân đội để bảo vệ gia đình và đất nước. Tuy nhiên hiện nay chúng ta cho phép các cô gái nhập ngũ còn thời phong kiến, việc phụ nữ nhập ngũ là bất hợp pháp, ngay cả nữ tướng Hoa Mộc Lan khi nhập ngũ thay cha cũng phải cải trang thành nam nhi.

Các trại quân về cơ bản đều ở độ tuổi thanh niên và trung niên, không chỉ có thể lực sung mãn mà còn rất sung sức trong chuyện si;nh l;ý. Thông thường, các cuộc chi;ến tra;nh ngày xưa có thể diễn ra trong vài năm hoặc nhiều thập kỷ nên các binh sĩ khó được về nhà một lần mà phải ở trong doanh trại, không được tùy tiện ra ngoài. Việc quân lính không được đáp ứng nhu cầu “si;nh l;ý” trong vài năm, lại phải đối mặt với việc huấn luyện nhàm chán trong quân ngũ và tình trạng hỗ.n lo.ạn đẫ.m má.u trên chiến trường, ít nhiều họ sẽ gặp một số vấn đề về tâm lý. Thậm chí có những hành vi rất cực đoan, như cưỡ;ng b;ức phụ nữ dân thường và những thứ tương tự.

Lúc này, họ có thể bấp chấp hết mệnh lệnh của tướng lĩnh chỉ huy hay thậm chí cả những quy tắc trong quân ngũ nhằm thỏa mãn cơn “kh;át tì;nh”. Để ngăn chặn sự hỗ.n lo.ạn và xoa dịu tâm lý cho các binh lính, Việt Vương Câu Tiễn đã nghĩ ra một phương pháp vô cùng độc ác nhưng thực tế, đó là đưa tất cả gó;a ph;ụ của cả nước đến trại quân sự.

Khỏi phải nói, từ khi đưa những gó;a ph;ụ này vào trong doanh trại, tinh thần của binh lính ngày một mạnh mẽ hơn, chiến đấu ngày càng sôi nổi. Nhưng số phận những người phụ nữ góa chồng thì thật sự rất bi đát, họ phải chịu sự s.ỉ nh.ục lớn, đi phục vụ nhiều người đàn ông khác sau khi chồng mình qu.a đ.ời.

Mặc dù, việc làm này có thể xoa dịu tâm lý những người lính, nhưng lại là việc làm trái đạo đức, gây ph;ẫn n;ộ trong lòng dân. Tuy nhiên, vì địa vị của phụ nữ thời cổ đại rất thấp, cho dù có phản đối cũng vô dụng, chỉ cần quân sĩ đánh giỏi, h;y sin;h phụ nữ cũng chẳng là gì, vì vậy phương pháp này đã được áp dụng vào thời Tây Hán và kéo dài tới hàng ngàn năm sau đó.

Về sau, Hán Vũ Đế đã quy định nghiêm ngặt hệ thống này, việc “chọn vợ” cho các binh lính không còn là những gó;a ph;ụ trong nước nữa mà được thay bằng vợ và con gái của một số t;ù nh;ân phạm tội. Tất nhiên, phương pháp này cũng không công bằng cho phụ nữ, đặc biệt là người con gái của t;ù nh;ân.

Mặc dù các phương pháp trên có thể giải quyết được nhu cầu của binh sĩ, nhưng lại khiến phụ nữ phải khổ sở. Thời cổ đại, địa vị của phụ nữ rất thấp, không ai chịu được sự s.ỉ nh.ục nặng nề này nên khiến lòng dân rất că;m ph;ẫn. Vì vậy, đến thời nhà Minh, Chu Nguyên Chương đã bãi bỏ hệ thống này để xoa dịu lòng dân.

Tất nhiên, ngoài phương pháp phu tử, còn có những phương pháp khác cũng có thể giải quyết vấn đề si;nh l;ý của các binh sĩ thời xưa.

Thứ nhất là mặc dù phụ nữ không được phép tham gia chiến đấu trong quân đội, nhưng binh lính được phép mang theo vợ và sống cùng họ trong doanh trại. Những người lính có vợ không chỉ giải quyết được vấn đề lương thực mà còn có thể sống ở quân đội. Đời sống hàng ngày được quan tâm và giải quyết các nhu cầu dễ dàng hơn, nhưng ít người lính sẽ làm được điều này: Một là người lính thường có giờ gấc ăn ngủ theo lịch, cuộc sống rất vất vả, hai là khi ra chiến trường, việc thương vong không thể nói trước được, nếu chẳng may th;iệt mạ;ng thì vợ con họ sẽ ra sao? Mặt khác, trong doanh trại có rất nhiều đàn ông, những người được mang theo vợ con đến doanh trại chỉ là số ít, nên sẽ nảy sinh lòng ghen tị, thèm muốn đối với những binh sĩ khác. Vì vậy, căn bản không ai muốn làm phương thức này.

Thứ hai, trong triều đình có quy định, sau khi chiếm được thành của địch, binh lính được phép ‘hưởng thụ” trong ba ngày ba đêm để giải tỏa cảm xúc, dù là cư;ớp tiền hay cư;ớp người thì đều được phép. Như vậy, trong ba ngày này, các binh lính không chỉ vơ vét của cải mà còn giải quyết được vấn đề si;nh l;ý của bản thân. Điều này khiến những người phụ nữ bị chiếm đóng thành là chịu thiệt thòi nhất, bởi vừa mất quê hương lại còn bị cư;ớp h;iế;p rất thê thảm.

Thứ ba là sau khi chiếm được thành của đối phương, tướng quân sẽ đưa binh lính đến nhà thổ địa phương để xả cảm. Phụ nữ trong nhà chứa sẽ không nhận được bất kỳ khoản thù lao nào, bởi vì họ là bên bại trận nên không có lý do gì để từ chối yêu cầu của kẻ thắng trận.

Cuối cùng chính là trực tiếp đến doanh trại của địch cư;ớp người. Đương nhiên, đây cũng là phần thưởng dành cho binh lính của mình sau khi chi;ến tra;nh thắng lợi. Những người bại trận sẽ bị tướng quân phân phát cho binh lính có nhiều công lao đối với trận chiến này, và một số người trong số họ cũng sẽ đóng vai trò “mua vui” trong quân đội để nâng cao tinh thần cho binh lính.

Dù thế nào đi nữa thì thiệt hại mà chi;ến tra;nh mang lại cho con người là rất lớn, dù là trong quá khứ hay thời hiện đại thì ai trong chúng ta cũng đều mong thế giới sẽ hòa bình, không có chi;ến tra;nh, con người sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Trước đó, báo Tổ Quốc cũng đăng tải thông tin với tiêu đề: "Tại sao từ cổ chí kim, anh hùng hảo hán đều không qua được ải mỹ nhân?". Nội dung cụ thể như sau:

Anh hùng và mỹ nhân luôn là nam - nữ chính trong lịch sử nhân loại, nhưng phàm là những người dung mạo trác tuyệt, nghiêng nước nghiêng thành, một khi đã ngã vào lòng thì thân là đàn ông rất khó kháng cự lại. Từ cổ chí kim, có rất nhiều anh hùng hảo hán xông pha chiến trường, hiếm khi bại dưới âm mưu của kẻ thù nhưng lại bại dưới ải mỹ nhân.

Không Tử từng nói: "Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên" (dịch: ăn uống nam nữ là chuyện đại sự đời người). Từ góc độ tâm lý mà nói, chẳng những là yêu mỹ nhân, đến yêu cái đẹp ai mà chẳng có. Một người dung mạo bất phàm, đoan trang dịu dàng, đến phụ nữ còn không nhịn được mà liếc một cái, nói gì đến đàn ông?

Mỹ nhân Đát Kỷ mê hoặc Trụ Vương trên màn ảnh

Đàn ông không qua được ải mỹ nhân, đây là chuyện bình thường. Bá chủ đầu tiên thời Xuân Thu chiến quốc, Tề Hoàn Công từng hỏi Quản Trọng: "Ta có một tật xấu nhỏ, đó là thích săn bắn và nữ sắc, có khi nào sẽ ảnh hưởng đến nghiệp xưng bá của ta?", Quản Trọng nói: "Không ảnh hưởng", Quản Trọng nói mỹ sắc không ảnh hưởng đến sự nghiệp, nhưng cả tin kẻ tiểu nhân sẽ là đòn chí mạng.

Nhà Hạ di;ệt vo;ng bởi Muội Hỉ, triều Thương di;ệt vo;ng do Đát Kỷ, còn Tây Chu vong quốc cũng bởi Bao Tự, ba triều đại liên tiếp bị di;ệt vo;ng bởi mỹ sắc, đây là lời cảnh báo các bậc đế vương không được quá đắm chìm vào nữ sắc. Yêu cái đẹp không có gì là sai, nhưng nếu đắm chìm vào nó, bậc đế vương nặng thì diệt quốc, người anh hùng nặng thì diệt thân.

Trong 36 kế, mỹ nhân kế, ai lại không biết, không hiểu nhưng binh gia mười lần thì cũng đến chục lần dùng đến nó, và thực tế cho thấy hoàng đế anh hùng bại dưới kế sách này cũng không phải số ít.

Ví dụ điển hình nhất chính là Ngô quốc thời Xuân Thu. Khi đó, nước Ngô bao vây nước Việt tại núi Hội Kê, Việt sang Ngô cầu hòa, Việt vương là Câu Tiễn sang nước Ngô làm con tin. Sau đó, Phù Sai thả Câu Tiễn về nước, đại phu (chức quan to thời xưa, dưới quan khanh, trên quan sĩ) Văn Chủng hiến cho Câu Tiễn 7 sách lược diệt Ngô, trong đó có mỹ nhân kế. Câu Tiễn gửi Tây Thi sang nước Ngô. Phù Sai ngày ngày đắm chìm trong mỹ sắc, bỏ bê quốc gia đại sự, cuối cùng bước vào con đường vong quốc.

Điêu Thuyền thời Tam Quốc cũng bị cha nuôi Vương Doãn lợi dụng để ly gián mối quan hệ giữa Lã Bố và Đổng Trác. Điêu thuyền vốn là một cung nữ chạy nạn thời Hán Linh Đế, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn như tiên nữ giáng trần. Vương Doãn nhận nàng làm con gái nuôi, lợi dụng nhan sắc của nàng, nghĩ ra kế ly gián.

Trước gả Điêu Thuyền cho Lã Bố, sau lại tặng nàng cho Đổng Trác. Một hôm, Vương Doãn cố ý sắp đặt cho Điêu Thuyền và Lã Bố gặp nhau, Điêu Thuyền kể khổ với Lã Bố, nói Đổng Trác ức h;iế;p mình, kết quả bị Đổng Trác bắt gặp. Đổng Trác cư;ớp lấy binh khí trong tay Lã Bố, muốn gi;ế;t Lã Bố, nhưng lã Bố đã chạy thoát, từ đó về sau hai người trở thành kẻ thù không đội trời chung. Sau này, Lã Bố dưới sự kích động của Vương Doãn đã gi;ế;t chết Đổng Trác, vì tranh giành mỹ nhân với Đổng Trác mà đã tự mình hủy hoại tiền đồ phía trước.

Vì mỹ nhân ĐIêu Thuyền, cha con Lữ Bố và Đổng Trác trở thành tình địch. Trong cơn nóng giận, Lữ Bố đã gi;ế;t chết người cha nuôi Đổng Trác, đồng thời cũng trừ khử đại họa của giang sơn nhà Hán.

Trong Tam Quốc Chí, phần Quan Vũ có ghi chép một tình tiết đặc sắc về việc Quan Vũ xin Tào Tháo ban cho mỹ nhân. Tào Tháo và Lưu Bị liên thủ đánh Lã Bố, trước khi công thành, Quan Vũ nhiều lần đến thỉnh cầu Tào Tháo sau khi công thành hãy ban cho thê tử của Tần Nghi Lộc, một thuộc hạ của Lã Bố. 

Tào Tháo ban đầu đã đồng ý với thỉnh cầu này. Nhưng sau khi công thành, Quan Vũ vẫn nhắc chuyện này với Tào Tháo, Tào Tháo bắt đầu hoài nghi có gì đó bất thường, vì vậy, cho triệu thê tử của họ Tần. Tào Tháo sau đó đã nuốt lời, giữ nàng lại làm hậu cung của mình.

Mã Vị Đô luôn nói: "Lịch sử không có chân tướng, cái sót lại là đạo lý", Quan nhị gia có giống chúng ta không thoát được ải mỹ nhân hay không cái này không bàn đến, nhưng sự trượng nghĩa và trung thành của Quan Vũ thì người người đều biết đến và ca tụng.

Dẫu sao thì đam mê nữ sắc không có gì là sai, nó phù hợp với nhu cầu si;nh l;ý và tâm lý của con người, nhưng quá chìm đắm vào nó lại là không cần thiết. Biết giữ mình vẫn là tốt nhất!

Gửi nhân viên mới: "Công ty vẫn tồn tại trước khi bạn có mặt. Nên nhớ, bạn không phải một vị cứu tinh hay điều gì đó tương tự"